Dung Miên đến quầy lễ tân của khách tìm khăn giấy ướt, lau chùi tỉ mỉ sợi dây chuyền của Thẩm Nghiên.
Vừa lúc đó Khổng Tam Đậu cũng đã thay quần áo rồi theo tới cho nên hai người bảo vệ cẩn thận sợi dây chuyền trị giá tám vạn tệ, cùng nhau gõ cửa phòng Thẩm Nghiên.
Bảo bối tưởng mất nay đã tìm lại được, Thẩm Nghiên cao hứng mãi không thôi. Cô không ngừng nói lời cảm ơn, lấy một đống đồ ăn vặt từ trong bao lễ vật của Nghiên Nghiên ra đưa hết cho bọn họ.
Tối nay Dung Miên ăn hết một con cua giờ bụng vẫn còn no cho nên đưa hết cho Khổng Tam Đậu.
Khổng Tam Đậu vô cùng vui vẻ mà ôm hết đống đồ về phòng mình. Lúc này Dung Miên mới nhớ tới hình như lúc nãy mình đã bỏ lại một mình Chung Dập ở nhà hàng.
Dung Miên tới nhà hàng, phát hiện Chung Dập đã về rồi.
Phòng Dung Miên và Chung Dập đối diện nhau, Dung Miên đoán Chung Dập hẳn là đã về phòng nên cậu bấm thang máy về lại phòng ngủ. Quả nhiên ở đầu bên kia hành lang Dung Miên đã nhìn thấy Chung Dập.
Thiếu niên đi đến bên người Chung Dập, hỏi: "Anh quên mang thẻ phòng hả?"
Chung Dập tựa như dừng một chút, sau một lúc mới nâng mắt nhìn Dung Miên: "Tôi có chuyện muốn hỏi em một chút."
Dung Miên cảm giác cảm xúc của Chung Dập có vẻ hơi không ổn nhưng cậu vẫn ừ một tiếng, ngoan ngoãn mở cửa phòng mình để Chung Dập đi vào.
"Anh muốn uống gì không?" Dung Miên hỏi, "Khách sạn rất hào phóng, đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-duong-qua-tot/1347744/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.