*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Em chỉ uống một chút rượu thôi."
Dung Miên thành thật trả lời: "Sau đó thì không thu được đuôi về."
Xương cụt là phần còn lại của đuôi sau quá trình tiến hóa con người. Nhưng vào lúc này, một chiếc đuôi mềm mại xuất hiện từ vị trí này trên người Dung Miên.
Điều này khiến cậu ngồi xuống có chút khó khăn.
Dung Miên chỉ có thể kéo quần của mình xuống một chút, sau đó dùng áo len trên người cố gắng che phần đuôi của mình, sau đó miễn cưỡng mà ngồi trên bàn trong phòng khách của quán cà phê.
- -Ngay cả như vậy, phần lớn cái đuôi vẫn đang lòi ra ngoài quần áo của thiếu niên.
Bởi vì lúc này tâm trạng của Dung Miên có chút phiền muộn nên chiếc đuôi cụp xuống bàn, đầu đuôi khẽ đung đưa.
Khổng Tam Đậu vô cùng tức giận.
"Chị đã dặn bao nhiêu lần là em không được uống rượu rồi."
Trông Khổng Tam Đậu còn lo lắng hơn cả Dung Miên. Cô nàng gãi đầu, bắt đầu đi đi lại lại trong phòng khách: "Giờ không thu được đuôi về, làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ...."
Dung Miên thu chân, nhìn mũi chân của mình, không nói lời nào.
"Tam Đậu, hẳn là rượu không phải là vấn đề."
Vân Mẫn nói: "Ảnh hưởng của rượu sẽ không kéo dài lâu như thế."
Khổng Tam Đậu cũng nhận ra âm lượng của mình dường như hơi lớn. Cô nhăn mặt, rồi thì thào: "Chú Vân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-duong-qua-tot/1347729/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.