Edit: Mụi
Beta: Đường-Cu-Li
Đường Tuyền không thể nhìn nổi cảnh tượng này nữa, cô ngồi xổm xuống, trực tiếp cầm chân của anh, chuẩn bị giúp anh mang giày. Tay của cô vừa chạm đến chân mình anh liền phát hiện, bình thường chân của anh mang một loại giá chỉnh hình, dùng cho chân của bệnh nhân bị tê liệt, phòng ngừa chân biến dạng rũ xuống sau khi bị co rút.
Có rất nhiều bệnh nhân đối với loại giả chỉnh hình này vừa yêu lại vừa hận. Yêu là vì nó có thể làm cho chân người bệnh giữ được hình dáng lúc ban đầu, cản trở lưng và chân không bị cong, rũ xuống; còn hận là do ngoài tác dụng giữ cho chân có hình dạng như lúc ban đầu, nó không có bất cứ tác dụng nào nữa. Thậm chí sử dụng nhiều nó còn mang lại nhiều phiền toái cho người đang sử dụng, chẳng hạn như sưng tấy, đau đớn.
Không trách được ban nãy cô nhìn chân anh để trên giường cũng không cảm thấy có gì khác lạ, bởi vì cô không nhìn thấy chân anh bị biến dạng rũ xuống như những bệnh nhân liệt nửa người khác. Chắc hẳn anh luôn mang nó, đúng là một người sĩ diện.
"Đừng đụng vào tôi." Giọng nói không lớn, mang theo sự lạnh lùng, tràn đầy uy nghiêm.
"Đụng anh anh có cảm giác được sao? Tiếp nhận sự trợ giúp của người khác khó như vậy?" Đường Tuyền không nói quanh co, người đàn ông này rất khó chịu lại còn nhỏ mọn, còn nhớ rõ chuyện lần trước ở bãi đậu xe như vậy, bản thân đã không thể mang giày, lại từ chối sự giúp đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-che-hanh-phuc/203584/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.