"Ngươi...ngươi đừng dọa ta..." Nghe xong lời này của Hạ Vũ, Iris liền là người đầu tiên nhảy cẩng lên mà chà xát hai cánh tay. Không biết có phải vì tác dụng tâm lý hay không, hắn có cảm giác không khí xung quanh giống như đều lạnh hơn một nửa.
Lần này, Hạ Vũ cũng là không có ừ hử gì cả mà chỉ đưa mắt nhìn chăm chú về phía trước. Rốt cuộc, một bóng dáng yểu điệu thướt tha liền nhanh chóng xuất hiện trước mặt mọi người.
Chỉ thấy đó là một thiếu nữ trẻ tuổi mặc một bộ kimono màu trắng. Mái tóc màu nâu đen xõa dài ngang chấm lưng, dáng người đẫy đà tuyệt hảo, gương mặt vô cùng xinh đẹp như băng tuyết điêu khắc đang lẳng lặng nâng mắt ngắm nhìn mặt trăng tròn treo trên bầu trời cao. Tạo thành một bức tranh tuyệt mỹ.
Mà lúc này, khi nhìn đến dung mạo tuyệt trần của nữ nhân này, Chu Hán Lương liền lập tức đem cái chết của Lý Thắm cho quăng ra sau đầu mà chầm chậm đi về phía trước. Ánh mắt mang theo si ngốc cùng với nụ cười vô cùng kỳ dị, phảng phất như là một cái rối gỗ.
Đương nhiên, bởi vì Chu Hán Lương là đang quay lưng lại với mọi người nên những người khác cũng không có nhìn thấy được biểu cảm kỳ dị của gã. Nhất là Iris, hắn còn đang thầm nghĩ cái đại thúc này thoạt nhìn cũng lớn tuổi, nhưng vào lúc quan trọng thì tay chân cư nhiên lại nhanh nhẹn như vậy.
"Ano, ừm, nhìn mọi người ăn mặc kỳ lạ như vậy...phải chăng là từ nơi khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-vo-tinh-he-thong/3014360/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.