Nhìn đến hai đoàn bạch thỏ theo hô hấp của Bạch Tiểu Mễ mà đang liên tục nhấp nhô kia. Hạ Vũ liền trực tiếp cúi đầu đem nó ngậm vào trong miệng, nhẹ nhàng liếm cắn. Mút lấy quả anh đào đỏ tươi trên ngực của cô.
Bị cảm giác tê dại này làm cho yếu ớt nũng nịu ra tiếng, ánh mắt của Bạch Tiểu Mễ liền không khỏi trở nên mơ màng. Giữa hai chân cũng bị hắn làm cho có điểm ẩm ướt.
Ở một bên, môi lưỡi của Hạ Vũ đã trực tiếp theo bụng nhỏ của cô đi dần xuống nơi tư mật. Bụng nhỏ, cẳng chân, dọc theo đùi, mỗi một tấc da thịt của cô đều được hắn tinh tế nếm thử qua. Khiến cho làn da tuyết trắng của cô đều không thể khống chế được mà nổi lên một tầng ửng đỏ.
Mở ra hai chân của cô, ánh mắt của hắn liền nóng rực mà nhìn lấy hoa huy*t trắng nõn không có một tia lông tóc kia. Có lẽ là vì ngượng ngùng, hai mảnh cánh hoa đang không ngừng run rẩy khép mở. Đem mật dịch cũng đi theo đẩy ra bên ngoài.
"Ô...ô...đừng nhìn..."
Mặc dù không phải là lần đầu nhưng mỗi khi đối diện với hắn, cơ thể của cô liền sẽ không nhịn được mà mềm nhũn ra. Vô cùng ngượng ngùng muốn đưa tay đem nơi tư mật che đậy lại.
Thế nhưng, cũng không để cô kịp chối từ, Hạ Vũ liền đã hầu kết lăn lộn mà nhìn cảnh xuân trước mắt này. Khẽ cúi đầu đem cánh hoa ửng đỏ của cô cho ngậm lấy cũng như bắt đầu liếm láp. Khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-vo-tinh-he-thong/3014350/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.