Chỉ thấy dưới cổng lớn lúc này đang có một đám người bỏ chạy thục mạng. Theo đồng phục trên người cùng với tuổi tác tới phán đoán, bọn họ có lẽ là học sinh của trường học ngay bên cạnh. Gồm có 4 nam 3 nữ. Mà phía sau bọn họ là chừng mấy trăm đầu tang thi đang liên tục gào rống đuổi theo.
Nhìn thấy bọn họ cư nhiên lại chạy vào trong chung cư, Hạ Vũ hiếm khi lại nở một nụ cười lạnh. Bình thường hắn chính là lười biếng, sợ phiền phức. Nhưng hôm nay hắn quyết định, phiền phức trước sau gì cũng sẽ tìm tới cửa, vậy thì hắn liền trước hết đi tìm phiền phức thôi.
Hắn mới không thừa nhận, bản thân là đang tức giận vì cục bông gòn của mình bị lạc mất đâu.
Vì vậy, Hạ Vũ liền từ trong không gian lấy ra ba túi đồ ăn vặt. Cầm ở trong tay rồi từng bước một bắt đầu đi xuống lầu. Giống như là một đầu dã thú muốn tìm tới con mồi của mình. Hôm nay, tâm trạng của hắn rất là không tốt, vậy thì bọn họ liền bị xui xẻo đi thôi.
- ----------------------------
"Aaaa...Mau lên đi a Nhậm Thạch Lâm, tang thi sắp đuổi kịp rồi."
"Câm miệng đi tiểu tiện biểu, ngươi không biết cánh cửa này nặng lắm hay sao? Còn không mau qua giúp một tay?"
"........."
Lúc này, chỉ thấy ở cửa lớn ra vào của chung cư đã sớm loạn thành một đống. Cả đám học sinh cao trung này đều là đang cố sức đem cửa chống trộm cho đóng lại. Thế nhưng, bởi vì cánh cửa quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-vo-tinh-he-thong/3014328/chuong-103.html