"Cốc cốc cốc"
Chỉ mới tu luyện được gần 3 tiếng, Hạ Vũ đã bị âm thanh gõ cửa làm cho mở mắt ra. Hắn rốt cục cũng đã hiểu được tại sao những người ở thế giới tu tiên lại phải tu luyện trên núi rồi, ít nhất ở đó vẫn vô cùng yên tĩnh.
Chậm rãi thu lại Tụ linh bàn, Hạ Vũ mới đi đến mở cửa ra. Chỉ thấy trước cửa phòng hắn lúc này đang đứng một thân ảnh nhỏ nhắn mặc áo ngủ thỏ con, trên tay cầm lấy mấy quyển sách, mặt chứa vài phần ngượng ngùng.
"Có chuyện gì?"
Tâm trạng của Hạ Vũ lúc này cũng không thể xem là tốt đẹp được, giống như việc đang ngủ ngon lại bị người gọi dậy thì không ai có thể không bực bội.
"À, ừ...Nè, bổn tiểu thư có chỗ này không hiểu lắm, mau chỉ cho bổn tiểu thư đi."
Ấp úng nói một tiếng, nhưng rất mau Hạ Di Di cũng lấy lại được cảm giác thường ngày mà hấc hấc gương mặt nhỏ, kiêu ngạo nói.
Nhàn nhạt nhìn cô một cái, Hạ Vũ không nói gì mà giơ tay muốn đóng cửa lại. Hắn hiện tại thật sự rất không muốn nói chuyện, chỉ rất muốn đánh người mà thôi.
"Khoan đã, cái tên này, mau mở cửa cho bổn tiểu thư vào."
Vội vàng ngăn cản Hạ Vũ lại, Hạ Di Di cảm thấy tức giận đến không thể diễn tả được. Cái tên này có thể hay không cho cô sắc mặt tốt a?
"Không được."
Hạ Vũ hiện tại chỉ đưa nửa người ra khỏi phía sau cánh cửa, một tay chống vào tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-vo-tinh-he-thong/3014187/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.