Kể từ năm 7 tuổi, sau khi bị cha "hắn" ruồng bỏ, "hắn" liền sống trong côi nhi viện, bởi vì gương mặt quá mức vượt trội nên thường xuyên bị những đứa trẻ khác ức hiếp. Dày vò khó khăn cho đến khi đi học, "hắn" luôn tìm mọi cách để che giấu gương mặt của chính mình. Cứ thế lăn lộn đến 18 tuổi, "hắn" liền một bên viết truyện kiếm tiền, một bên đi học.
Cho đến cách đây 3 ngày, Hạ gia phái người đến gọi "hắn" trở về. Do muốn lưu lại ấn tượng tốt với cha "hắn", "hắn" liền từ bỏ "ngụy trang" bôi nghệ, tô mày đậm, đeo kính thật to mà bản thân dùng hơn mười mấy năm. Cũng chính vì vậy, trên đường đến đây, "hắn" gặp phải một đám côn đồ, vì chạy trốn "hắn" liền nhảy xuống sông. Sau khi vất vả đến đây "hắn" căn bản không gặp bất kỳ kẻ nào, cuối cùng do cơ thể ngâm nước quá lâu nên sốt nặng mà chết. Nhờ đó nên Hạ Vũ mới có thể trọng sinh đến đây.
Nhìn chính mình trong gương, Hạ Vũ không khỏi nhớ đến bộ dạng bản thân ở kiếp trước: gương mặt tầm thường, dáng người săn chắc, làn da màu đồng mạnh mẽ, cùng ngoại hình của thân thể này hoàn toàn trái ngược với nhau.
Thân thể này thuộc dạng cao gầy tầm 1m8 trái phải, làn da trắng bạch bệnh trạng do lâu dài không tiếp xúc ánh nắng, cả người ốm yếu giống như có thể bị một cơn gió thổi bay. Nhưng là, gương mặt tái nhợt lại càng tôn lên đôi mắt xếch với đôi con ngươi lạnh lùng sâu thẳm như hố băng ngàn năm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-vo-tinh-he-thong/109405/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.