Chương trước
Chương sau
Nhưng mà.

Vừa nhìn xong...

Toàn thân Huyễn Âm Ma run rẩy, suýt chút nữa ngã từ trên cao xuống.


Suýt chút nữa đã bị hù chết.

Giống như là nhìn thấy quỷ vậy.

Thế mà cô ta lại nhìn thấy Tô Minh nhìn cô ta và cười một cách khinh thường.

"Đúng là múa rìu qua mắt thợ!", Tô Minh phun ra mấy chữ như vậy.

Ảo cảnh chó má gì.

Mà lại không có chút tác dụng gì với anh như vậy.

Dù sao thì thần hồn của anh vốn rất mạnh, dường như là đã vô địch.

Không nhìn thấy được thứ gọi là ảo cảnh.

"Anh...", Huyễn Âm Ma có một dự đoán không mấy tốt lành, nguy cơ tử vong tiến đến một cách mãnh liệt, mặt của cô ta không còn một chút máu nào, theo bản năng, cô ta muốn nói gì đó.

Nhưng cô ta còn chưa kịp mở miệng.

"Luân Hồi Nhất Kiếm", Tô Minh bỗng nhiên nâng tay lên, lấy ngón tay làm kiếm, đạo pháp Luân Hồi và một vệt kiếm quang chuyển động theo ngón tay của anh. Anh cũng chỉ sử dụng một chiêu thức hồn kỹ kết hợp với võ kỹ, đó là kiếm pháp Luân Hồi, cùng là hồn kỹ kết hợp với võ kỹ nhưng Luân Hồi Nhất Kiếm của Tô Minh cao hơn Huyễn Ma Sát không biết bao nhiêu cấp bậc.

"Không!"

Thứ cuối cùng mà Huyễn Âm Ma để lại chính là một tiếng kêu thảm thiết và đầy tuyệt vọng, tiếng thét thê thảm mà đến chết cô ta cũng không thể tin nổi.

Trong khoảnh khắc Luân Hồi Nhất Kiếm của Tô Minh tiến tới, có lẽ, chỉ có người bị kiếm quang tấn công như cô ta mới có thể cảm nhận được thứ sức mạnh không tưởng này, loại sức mạnh có thể làm đóng băng không gian và thời gian, làm tạm dừng hình ảnh thần hồn, hình ảnh thân thể và hình ảnh đạo pháp chư thiên.

Có thể thấy rõ được thân thể và thần hồn của Huyễn Âm Ma đã bị kiếm quang của Luân Hồi Nhất Kiếm chém nát.

Ba mươi tên Đại Ma đứng cách Huyễn Âm Ma không xa đều cảm thấy ác mộng đang bao phủ bọn họ, tâm tính của bọn họ đã hoàn toàn sụp đổ, đó... đó là Huyễn Âm Ma đấy!

Một trong những ma đầu cực mạnh của cả nam vực, cũng là một trong những ma đầu kì quái nhất, được công nhận là ma đầu bất tử, vì sao lại nói là bất tử? Bởi vì Huyễn Âm Ma không chỉ có thực lực mạnh mà vì công pháp của cô ta có thiên hướng ảo giác, ảo cảnh, cho nên, cô ta rất khó bị giết chết, thậm chí rất khó để chém trúng cô ta, thế nhưng bây giờ...

Phía dưới.

Nhà họ Tần.

Cả người Tần Chấn Hoằng đang run lẩy bẩy, giống như ông ta có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào, sợ tới mức máu tươi chảy ngược, có cảm giác như đang dồn máu lên trên đỉnh đầu vậy.

"Tất cả thả lỏng tinh thần, không được phản kháng, nếu không giết không tha", ngay sau đó, trong khoảng không tĩnh lặng, Tô Minh nhìn lướt qua ba mươi tên ma đầu kia, anh thản nhiên mở miệng nói chuyện, không cho phép cự tuyệt.

Cái gì?

Thả lỏng tinh thần sao?





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.