Chương trước
Chương sau
Tần Chấn Hoằng hơi run.

Hội ma triều là tụ hội Ma đạo quy mô nhất trong bốn thành Ma ở phía nam của Ma giới Hàn Uyên.

Một trăm năm mới tổ chức một lần.


Chỉ có những cao thủ cấp cao nhất trong bốn ma thành ở phía nam mới có thể tham gia.

Dù cho nhà họ Tần cũng có thể xem là một thế lực không tầm thường và Tần Chấn Hoằng cũng là một cao thủ tầm bá chủ cỡ nhỏ có tiếng nhưng cũng chưa từng nhận được thiệp mời của hội ma triều.

Có thể nói hội ma triều là nơi tụ họp của những ma đầu mạnh nhất trong bốn thành phía nam.

Giờ mà đến hội ma triều tìm Đà Sơn Ma thì sẽ không chỉ là khiêu khích Đà Sơn Ma không thôi, mà không chừng còn đắc tội với các ma đầu đáng sợ trong hội ma triều nữa.

Ở hội ma triều thì Đà Sơn Ma không phải là người giỏi nhất mà còn có rất nhiều ma đầu mạnh mẽ và đáng sợ hơn Đà Sơn Ma rất nhiều.

Vì vậy, Tần Chấn Hoằng mới thấy sợ.

“Không sao cả, bây giờ lập tức đi ngay!”. Nhưng chuyện khiến Tần Chấn Hoằng không thể ngờ tới là Tô Minh không cần suy nghĩ, cũng không hề do dự mà nói như đinh đóng cột, dường như không có vẻ gì là lo sợ sẽ đắc tội với các ma đầu khác trong hội ma triều.

Điên… Điên thật rồi à?

Chớp mắt.

Giống như ảo giác.

Tô Minh lập tức biến mất khỏi phòng tu luyện.

Lúc anh xuất hiện lại thì đã ở trên không trung, đối diện với Đà Sơn Ma.

Vô cùng kỳ lạ.

Không có ai nhìn thấy thân pháp của anh.

“Là Đà Sơn Ma sao?”, Tô Minh hỏi.

Còn Đà Sơn Ma lúc này thì đầu óc lại trống không.

Hắn ta không thể nào ngờ được, lúc đáp xuống thì trên mảnh đất của những con người bé nhỏ đó vẫn còn có kẻ dám đương đầu với mình, chẳng phải tất cả bọn họ đều nên giống như Tần Chấn Hoằng lúc này, sợ đến hồn vía lên mây, run lên bần bật hay sao?

Ngoài ra, chuyện làm hắn ta khó hiểu hơn nữa là cách mà Tô Minh xuất hiện trước đó, hắn ta không cảm giác được gì cả. Người thanh niên tầm mười ngàn tuổi trước mặt cứ như ảo giác, xuất hiện trước mặt hắn ta một cách vô cùng khác thường, không có sự dao động của hơi thở, không có sự chuyển động của không gian, cũng không có sự chuyển động của thân pháp, rốt cuộc sao anh có thể làm được?

“Có vẻ anh yếu hơn so với tưởng tượng của tôi, thực lực của anh thế này mà cũng có thể ép hôn trong Ma giới Hàn Uyên sao?”. Trong bầu không khí yên tĩnh, Tô Minh lại lên tiếng với vẻ ngán ngẩm. Anh vừa dứt lời thì đột ngột đưa tay lên, đánh về phía Đà Sơn Ma ở trước mặt.

Nói là đánh nhưng trông lại có vẻ như đang đùa.
Ít ra thì cú đánh đó của Tô Minh không có sự biến động khí tức của ma nguyên cũng không dùng đến kỹ thuật võ đạo, chỉ đánh ra một cái như người bình thường mà thôi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.