Giọng anh hãy còn văng vẳng thì bỗng nhiên, khí tức cả người Tô Minh chợt như một hồ nước lặng bị quấy đục, một đám mây bị gió bão cuốn đi mà nghịch chuyển, tán loạn. Không những thế, cơ thể anh còn run bần bật, có vô số luồng khí đen điên cuồng vờn quanh.
Hai con ngươi của anh lập tức trở nên đục ngầu, sau đó biến thành màu đỏ y như nhỏ máu.
Nhìn kỹ thì làn da lộ ra bên ngoài cơ thể anh như trán, cánh tay... đều nổi lên gân xanh và biến thành màu đen. Vả lại, tốc độ máu chảy trong người anh cũng nhanh hơn rất nhiều. Nếu nói trước kia hệ sinh thái trong người anh tràn ngập sức sống như một khu rừng rậm, thì lúc này, lại là một thế giới bụi bặm, u ám như tận thế.
Thực tế, giờ đây Tô Minh đã mất đi lý trí!
Trong đầu anh chỉ còn lại một suy nghĩ đó là giết!
Chỉ có giết!
Sát khí cả người đậm đặc đến nỗi có thể chống lại người có cấp bậc như Luyện Phù Sinh. Phải biết rằng, ông ta chính là chủ nhân của nền văn minh Sát Đạo!
"Không xong, cậu... cậu ta tự mình trục xuất ư?", Luyện Phù Sinh hết sức hoảng sợ, cũng mất bình tĩnh. Trong khoảnh khắc ấy, chiếc ghế mà ông ta đang ngồi chợt hóa thành một vệt sáng màu đen như sao băng, xuyên qua vô vàn hư không xông thẳng về phía Tô Minh. Gần như chỉ mất 0,01 giây đã xuyên qua 100.000m, rồi xuất hiện trước mặt Tô Minh.
Song, vẫn không kịp.
Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641397/chuong-3017.html