Cũng đúng lúc này…
“Rầm!”, kiếm tâm và mũi kiếm màu đỏ va vào nhau.
Âm thanh rất vang, dường như đập tan trời đất, đập vỡ nền văn minh này.
Đến nỗi mà đập phải hư không và thực không xung quanh khiến hai nơi này cũng hóa thành chân không.
Sóng âm hiện ra biển sóng văn minh quái dị, gợn sóng bổ nhào về bốn phương tám hướng.
Nhưng điều này không quan trọng. Quan trọng là tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ… Mũi kiếm màu đỏ kia vỡ tan.
Còn quả tim thì vẫn không hề hấn gì.
Không chỉ vậy, tiếng tim đập mạnh càng rõ hơn, dường như làm chấn động cả chư thiên vạn giới.
Trên thực tế, Tô Minh cũng không cảm thấy nhẹ nhõm gì.
Anh và kiếm tâm là một chỉnh thể, vì vậy tất nhiên anh có thể cảm nhận được áp lực mà kiếm tâm phải chịu ban nãy lớn đến mức nào?
Trên thực tế, kiếm tâm cũng không phải không hề hấn gì, mà cũng rất thê thảm. Nhưng chỉ cần không vỡ là có thể hồi phục ngay lập tức. Sức hồi phục của Tô Minh mạnh đến nỗi, quả tim trong cơ thể anh cũng đã biến thành kiếm tâm.
“Cũng vui đấy!”, Luyện Phù Sinh ngồi trên ghế thầm cảm thán.
Kể cả mũi kiếm đó do ông ta tùy ý đưa ra nhưng không phải ai cũng có thể đập nát được.
Ít nhất thì đám Tống Huyền Nhất có thực lực mạnh gấp ba đến năm lần, số người có đông hơn tám đến mười lần thì cũng không thể làm được.
Nhưng Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641390/chuong-3010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.