Chương trước
Chương sau
Phảng phất như cả người bị đóng băng lại trong huyết hải vô tận.

Điều khủng bố hơn là, anh gần như có chút không thể khống chế được máu huyết của mình, cũng không thể cử động được nữa!

May mà.


"Tùng tùng tùng tùng...", kho tàng huyết mạch lúc này tựa hồ đã cảm nhận được sự khiêu khích khổng lồ, vì thế mà kho tàng huyết mạch vốn đang bình tĩnh tựa như một con cự thú tiền sử ngủ say đột nhiên bị đánh thức, điên cuồng gào rú, điên cuồng rít gào, cuồn cuộn đánh phá khí tức sát đạo khóa chặt khiến huyết mạch không chịu khống chế đến từ Luyện Phù Sinh.

Cảm giác đó giống như gần chết đuối trong bể nước đột nhiên được cứu lên vậy, giống như sau khi bị đóng băng đột nhiên được giải phóng.

Rất sảng khoái!

Mà vào khoảnh khắc đầu tiên khi bản thân có thể khống chế máu huyết, có thể cử động lại, thậm chí đầu óc Tô Minh vẫn còn đang trống rỗng, không có bất cứ suy nghĩ gì đã nâng tay lên, dốc hết toàn lực chém ra một kiếm: "Luân Hồi Nhất Kiếm!”

Một kiếm 300 phần trăm.

Kiếm nguyên Bát Đoạn hậu kỳ, lôi nguyên Bát Đoạn đỉnh phong, pháp nguyên không gian Bát Đoạn đỉnh phong, ba hợp một! Thậm chí đến Thái U hỏa cũng được dùng đến, sinh mệnh lực mênh mông đang được quán chú lên kiếm lôi này.

Cuối cùng, thúc giục thần hồn mạnh mẽ đó của anh khiến hồn đạo cũng dốc toàn lực, phối hợp với quy luật Luân Hồi trút xuống mà ra.

Thậm chí hơn, lần đầu tiên Tô Minh thử sức sử dụng cả ý cảnh Thiên Vẫn đặc thù, công dụng lớn nhất của ý cảnh Thiên Vẫn chính là sự sắc bén!

Công pháp cực kỳ sắc sảo, bẻ gãy nghiền nát chưa từng có từ trước đến nay.

Những thứ này toàn bộ được chồng lên nhau, tế ra một đạo kiếm lôi.

Kiếm lôi đó nhỏ xíu tựa như kim châm, nhưng vào khoảnh khắc vừa bắn ra đã bắt đầu điên cuồng phóng đại.

"Có chút nằm ngoài dự đoán", trên vương tọa, cùng với tâm trạng buồn chán, đôi mắt dưới tấm mặt nạ của Luyện Phù Sinh chợt sáng lên ba phần. Ông ta có chút không hiểu, Tô Minh làm thế nào mà trong nháy mắt có thể thoát khỏi sự khóa chặt của khí tức sát đạo của ông ta, rồi lại làm thế nào lấy lại được quyền kiểm soát máu huyết của bản thân, rất khó tin.

Luyện Phù Sinh thân là chủ nhân của nền văn minh Sát Đạo, sự khủng bố về mặt sát ý và huyết sát là không thể tưởng tượng.

Nói như vậy đi, cảnh giới Nguyên Vạn Tượng bình thường, chỉ cần dưới tầng năm, chỉ cần ông ta nhắm trúng đối phương, đối phương đầu tiên không thể động đậy, bắt buộc trở thành tấm bia sống, thứ hai, ông ta có thể đảo ngược nắm quyền kiểm soát máu huyết của đối phương.

Hai điểm này trước nay chưa từng thất bại qua.

Vậy mà một thanh niên mới chỉ 10 ngàn tuổi trước mắt đây, đến cảnh giới Tru Mệnh cũng không phải lại có thể phá vỡ được...

Quả thực khiến Luyện Phù Sinh có chút bất ngờ.



Trên thực tế lúc này, đến cả Băng Quỷ Đạo Nhân đang nhìn chằm chằm vào màn hình tiên nguyên mà cũng không kìm nổi phải thốt lên một tiếng. Ông ta cũng biết năng lực khóa chặt khí tức của Luyện Phù Sinh. Lúc này nhìn thấy Tô Minh giãy dụa thì ông ta cũng thấy bất ngờ.

Nhưng Thiên Nữ ở trong lò luyện hồn hiểu rõ, đây là kho tàng huyết mạch của Tô Minh đang phát huy tác dụng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.