Chương trước
Chương sau
Đối phương vậy mà đã bước vào cảnh giới Nguyên.

Tuy rằng chỉ là Nguyên Vạn Tượng tầng một, hơn nữa xác suất cao còn là sử dụng thủ đoạn đặc biệt nào đó tiêu hao tiềm lực và nền tảng của bản thân để đột phá tới cảnh giới Nguyên Vạn Tượng, nhưng Nguyên Vạn Tượng vẫn là cảnh giới Nguyên Vạn Tượng.

Cực mạnh.


Đây vẫn là lần đầu tiên Tô Minh chạm trán với đối thủ ở cấp bậc này cho tới nay.

Đối phương đem lại cho anh một cảm giác vô cùng nguy hiểm.

Chỉ nói tới màn đột kích vừa rồi, nếu không phải nhờ vào thần hồn hùng hậu kịp thời phát giác, anh đã trúng đòn rồi.

Và ngay cả khi anh phản ứng lại trong khoảng thời gian cực ngắn, đồng thời, còn tung ra cả kiếm lôi cũng đã được coi là một lá bài tẩy và tuyệt chiêu rồi, đối phó với công kích bất ngờ từ đối phương lại chỉ là bên tám lạng, người nửa cân mà thôi.

Rất khủng bố.

Thực sự vô cùng khủng bố.

“Không uổng công chủ thượng chờ mong anh nhiều năm như vậy, anh, không tệ”, người thanh niên kia yếu ớt nói.

Trong khi anh ta nói.

Không thể giải thích được.

Sương mù máu và hơi thở băng giá bắt đầu quay cuồng.

Xung quanh Tô Minh không biết từ lúc nào lại xuất hiện thêm hai người một cách cực kỳ cổ quái.

Một người trung niên trọc đầu một thân áo bào đen, che khuất cả khuôn mặt và vầng trán.

Người còn lại là một cô gái với vẻ ngoài diêm dúa, mặc váy bó sát, trên tay cầm một chiếc roi băng, trên lưỡi roi có muôn vàn gai nhọn, roi băng rất dài khoảng ba năm mét, khi kéo trên mặt đất, sát ý nồng đậm đến mức khó tin bao quanh roi băng có thể ăn mòn nền đất, không dừng lại ở đó mà còn tiếp tục điên cuồng đục rỗng xuống phía dưới mặt đất, tạo thành vết nứt sâu không thấy đáy.

Chuyện này không quan trọng, quan trọng là người trung niên trọc đầu và cô gái mặc váy bó lòe loẹt này đều đem tới cho Tô Minh một mùi vị nguy hiểm, không kém cạnh người thanh niên kia.

Nói cách khác, ba người này đều là tu giả võ đạo ở cảnh giới Nguyên Vạn Tượng tầng một.

Cùng lúc đó.

Ở giữa không trung cách đó không xa, bất thình lình hiện ra một ngai vàng khổng lồ.

Chiếc ngai vàng đó phủ một màu đen kịt.

Bóng dáng của sát đạo vô tận dày đặc xung quanh ngai vàng đó.

Ngai vàng dường như ẩn chứa biển máu vô thượng, chỉ một cái nhìn thoáng qua liền cảm giác máu tươi trong người không còn an ổn dưới sự quản chế của bản thân, thần hồn nhập ma, dâng trào xúc động muốn thỏa sức cuồng dại chém giết.

Trên ngai vàng có người, là một bóng người đang ngồi.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.