Chương trước
Chương sau
Loại chuyện không có khả năng này lại xảy ra.

Vậy mà xảy ra rồi?


Phải biết rằng năm đó Băng Quỷ Đạo Nhân chỉ là một con chó, cho dù là hiện tại, nền văn minh Tạo Hóa cũng không phải là nơi lão ta có quyền hành cao nhất, năm đó còn hơn chục kẻ cùng Băng Quỷ Đạo Nhân tính kế cô đều không thua kém so với Băng Quỷ Đạo Nhân.

Ngoài ra, sau khi bản thân đánh mất tâm Tạo Hóa và rời xa nền văn minh Tạo Hóa, trên thực tế vẫn luôn có bóng dáng của nền văn minh Không Gian điều khiển nền văn minh Tạo Hóa từ xa, nói cách khác, nền văn minh Tạo Hóa của hiện tại hẳn là do chủ nhân Không Gian quyết định.

Trong trường hợp này, Băng Quỷ Đạo Nhân có tư cách gì để hợp tác với nền văn minh Sát Đạo cùng Luyện Phù Sinh?

Căn bản không ở cùng một đẳng cấp.

Hoàn toàn không nên có bất kỳ cơ hội bắt tay nào.

“Hì hì… Thiên nữ, ba món bảo bối của chủ nhân Không Gian, năm đó cô đe dọa chủ nhân Không Gian bồi thường ba món bảo bối, Kiếm Y Không Tuyệt, Thời Không Châu, Nguyên Thạch không gian, ừm, vừa vặn đều được Tô Minh giành lấy rồi”, Băng Quỷ Đạo Nhân càng trở nên đắc chí, rõ ràng ba món bảo bối ấy ở trong Băng Cung, cuối cùng do Bạch Thanh chỉ dẫn Tô Minh đoạt được, cũng là kế hoạch của Băng Quỷ Đạo Nhân.

“Luyện Phù Sinh là vì ba món bảo bối đó sao? Tô Minh tới nền văn minh Hàn Uyên, tự mình dâng tới cửa, Luyện Phù Sinh chém giết Tô Minh, ba món bảo bối đó liền rơi vào tay ông ta, chính là thù lao?”

“Đúng vậy”, Băng Quỷ Đạo Nhân vuốt râu đáp.

“Ông không sợ chủ nhân Không Gian biết được?”, Thiên nữ Tạo Hóa lại bình tĩnh trở lại, không hiểu ra sao.

“Tất nhiên là sợ, vốn dĩ hợp tác cùng chủ nhân Không Gian đương nhiên là sự lựa chọn hàng đầu, nhưng chủ nhân Không Gian cũng giống như cô, quá kiêu căng, hàng chục triệu năm trước, chủ nhân Không Gian có được ‘bí thuật Nguyên Tự’ trong truyền thuyết, trực tiếp đóng cửa bế quan rồi, đáng chết!”, Băng Quỷ Đạo Nhân chửi rủa một câu, nếu không, có thể hợp tác với chủ nhân Không Gian là đáng tin cậy nhất, ba món bảo vật đó vốn đều thuộc về chủ nhân Không Gian.

“Nếu đã như vậy hà tất phải quanh co trắc trở đến vậy, Băng Quỷ, bản thân ông giành được ba món bảo bối đó không phải là càng tốt sao? Lại khăng khăng muốn tặng cho Luyện Phù Sinh? Ha ha…"

"Câm miệng! Nếu ông đây có thể tế luyện, khống chế ba món chí bảo không gian đó thì còn phải làm lễ vật dâng tặng cho người khác sao?”, Băng Quỷ Đạo Nhân bỗng nhiên có chút căm giận, kỳ thực trong mấy trăm triệu năm này, ông ta muốn luyện hóa Kiếm Y Không Tuyệt, Thời Không Châu, Nguyên Thạch không gian bất cứ lúc nào đều có thể, mà ông ta quả thực đã thử qua vô số lần và lần nào cũng thất bại.

Loại cảm giác đó không thể hình dung.

Nó giống như một con sói hoang đã đói cồn cào, đối diện với một miếng thịt thơm ngon nhưng làm cách nào cũng không thể cắn một ngụm.

Thực sự là quá làm tổn hại tâm cảnh rồi.

“Phế vật”, Thiên nữ Tạo Hóa châm biếm một câu.

“Câm miệng! Ba món chí bảo không gian đó, trừ chủ nhân Không Gian, hầu như không có người nào khác có thể tế luyện thành công chúng nữa! Ông đây không thể! Luyện Phù Sinh cũng gặp khó khăn! Ông đây lấy ba món bảo vật căn bản không có cách nào sử dụng để lừa gạt Luyện Phù Sinh giết chết Tô Minh, hơn nữa, một khi ông ta giành được ba món bảo bối đó, liền phải để lại vết tích sát đạo nguyên vẹn của nền văn minh Sát Đạo lại nền văn minh Hàn Uyên, huống hồ, đợi khi chủ nhân Không Gian xuất quan, đến lúc đó muốn hỏi về ba món chí bảo kia, cũng là đi hỏi Luyện Phù Sinh!”, Băng Quỷ Đạo Nhân bực tức gầm lên.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.