Hai cô gái nhìn Tô Minh với vẻ sùng bái. Đúng thế! Họ sùng bái đến tận xương tủy.
“Ha ha… Chẳng phải là anh luôn không cho người khác đường sống sao? Không phải là bây giờ mới thế mà”, Tô Minh có chút đùa giỡn, đưa hai cô gái đi về Cực Kiếm các với tốc độ nhanh như chớp.
Tại Cực Kiếm các lúc này…
“Bạch Bào! Cút ra đây!”, một ông lão tóc dài trên sân võ đạo sầm mặt lại, trên mặt còn đeo nửa chiếc mặt nạ đầu lâu, trong tay cầm gậy kim loại màu đen. Ông ta đứng giữa sân võ đạo của Cực Kiếm các quát lớn, âm thanh như sấm sét vang vọng khiến những tòa nhà ở trong Cực Kiếm các gần như sụp đổ.
“Rầm, rầm, rầm…”, một giây sau, từ đệ tử tạp dịch đến đệ tử nòng cốt, ngay cả chấp kiếm giả đến Các chủ Bạch Bào tay cầm kiếm dồn dập đi ra. Chớp mắt cái họ đã đứng chật sân võ đạo.
Nhất thời, mọi người đứng vây quanh ông lão đeo mặt nạ đầu lâu kia.
“Bạch Bào tham kiến Âm Hoang lão nhân!”, Bạch Bào dẫn đầu chắp tay nói. Ông ta biết, nếu từ chối ông lão Âm Hoang thì ông ta sẽ không hài lòng nhưng thật không ngờ ông lão Âm Hoang lại tìm đến tận nơi thế này.
“Bạch Bào! Ông đã biết tội chưa?”, đôi mắt ông lão Âm Hoang trầm đục, có chút vàng vọt nhưng ánh mắt vẫn sắc bén, thậm chí có chút tàn nhẫn.
“Âm Hoang lão nhân nói đùa rồi!”, Bạch Bào cười nói nhưng ngầm cảnh giác, chuẩn bị sẵn tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641313/chuong-2933.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.