"Thế nên, sau 10 ngàn năm, nếu người đàn ông của cô ta là yêu nghiệt đỉnh cấp thật thì chắc đã từ nền văn minh cấp một phi thăng lên cấp hai rồi nhỉ? 10 ngàn, có thể phi thăng lên một văn minh đã rất giỏi rồi".
Bà lão áo đen có chút cạn lời nói: "Cô chủ, cô đang nói đùa à? Nếu thế thì đầu óc Diệp Mộ Cẩn đúng là có vấn đề rồi? Giờ huyết mạch của cô ta đã hoàn toàn thức tỉnh và trở thành một bán bộ Hồng Minh khi chưa đến 10 ngàn tuổi, thậm chí, còn là người thi vào Thất Huyền Phần Thiên Tông - một nền văn minh cấp sáu với thành tích đứng đầu. Theo lý thì chắc cô ta phải hiểu biết về võ đạo chứ! Chỉ một cái liếc của cô ta thôi đã có thể xóa sổ một nền văn minh cấp hai rồi? Trong tình huống đó mà suy nghĩ của cô ta vẫn chỉ dừng lại ở 10 ngàn năm trước?"
"Chứ sao nữa, một Diệp Mộ Cẩn sa vào lưới tình nói người đàn ông của mình rất vĩ đại, cô ta có thể từ nền văn minh cấp một nhảy lên tới cấp sáu trong 10 ngàn năm thì người đàn ông của mình cũng làm được. Ừ, tôi nghi cô ta bị tẩy não rồi, sao cô ta không nghĩ tới chuyện huyết mạch nằm trong top ba ở chư thiên vạn giới của mình thức tỉnh thì mình mới lập nên kỳ tích từ nền văn minh cấp một nhảy lên tới cấp sáu nhỉ! Lẽ nào người đàn ông kia còn lợi hại hơn cô ta sao?", Ô Lâm Lâm khinh bỉ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641280/chuong-2900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.