Nhưng đáng tiếc, cuối cùng cũng đánh giá thấp lòng người!
Dân tộc của cô, khi bắt đầu, có lẽ cực kỳ biết ơn Thiên Nữ.
Nhưng dần dần, khi Tâm Tạo Hóa cung cấp cho bọn họ pháp diễn không ngừng, mạnh mẽ, đơn thuần mỗi ngày, việc đó dần trở thành một thói quen, bọn họ sẽ cảm thấy đây là điều hiển nhiên. Thế nên, đến một ngày Thiên Nữ muốn thu lại Tâm Tạo Hóa của mình, những thứ mà cô nhận được lại là lòng căm hận, sự tức giận của đám tu giả võ đạo tham lam.
Đấu gạo nuôi ân, gánh gạo tạo thù mà!
Bản tính con người chính là như vậy.
Vì quá tốt nên cho đi quá nhiều, cho đi vô điều kiện, lâu dần, người khác sẽ hình thành thói quen ỷ lại, coi đó là điều hiển nhiên.
Ngoại trừ thở dài, Tô Minh cảm thấy ngạc nhiên nhiều hơn, sức mạnh của Thiên Nữ dường như mạnh hơn gấp vô số lần so với anh tưởng tượng.
Xét cho cùng, một Thiên Nữ mất đi Tâm Tạo Hóa chỉ có một phần ngàn, một phần vạn sức mạnh, thêm cả trọng thương mà cô vẫn có thể chạy trốn khỏi hư không, rời khỏi chư thiên vạn giới trong tình hình đó rồi vẫn bất khả chiến bại.
Nếu như vậy thì cô phải mạnh tới mức nào?
Thế nên, dựa theo tính toán này, dù được chủ nhân của nền văn minh Không Gian trợ giúp, có lẽ đám sói vô lương tâm trên tầng của nền văn minh Tạo Hóa có thể bao vây và giết chết Thiên Nữ kia cũng mạnh không thể tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641227/chuong-2847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.