Chương trước
Chương sau
Còn nữa, Tô Minh có thể có sức gánh vác vương triều Cửu Minh trả thù một mình hay không?

Nói thật, lấy thiên phú và thực lực biến thái đến cực hạn mà Tô Minh cho thấy, còn có cả tốc độ phát triển, bây giờ lại thu phục được Huyền Võ Tiên Quy, không cẩn thận sẽ có khả năng đấy thật.

Nhưng dù sao vương triều Cửu Minh cũng rất mạnh, mạnh hơn Chúng Sinh các không chỉ mười lần, loại thế lực với cấp bậc này có lẽ sẽ đưa ra đủ con át chủ bài không thể tưởng tượng được.


Một mình Tô Minh cộng thêm một rùa, rốt cuộc vẫn là thế lực mỏng manh, không thể đặt tất cả hy vọng ở trên người một mình Tô Minh được.

Ông ta là sư tôn, cũng phải nghĩ một chút biện pháp.

“Vương triều Cửu Minh...”, Diễm Huyền Kình tự lẩm bẩm, rất nhanh ông ta đã nghĩ tới cái gì...

“Vương triều Cửu Minh cũng không phải không có đối thủ”, Diễm Huyền Kình cười lạnh.

“Vương triều Cửu Minh và Cực Kiếm các là đối thủ sống còn, từ xưa đến nay vẫn luôn là đối thủ một mất một còn, nếu Cực Kiếm các đồng ý giúp nhóc Tô, như vậy cho dù vương triều Cửu Minh có phẫn nộ và quyết tâm báo thù ngập trời cũng chỉ có thể kìm nén”.

Dù sao Cực Kiếm các cũng là thế lực cùng một đẳng cấp với vương triều Cửu Minh, hơn nữa bởi vì trong Cực Kiếm các toàn là kiếm tu, cấp bậc lực chiến đấu của kiếm tu thì không cần phải bàn, nếu thật sự chiến đấu sống chết thì sẽ không chết không thôi, có lẽ vương triều Cửu Minh sẽ phải thua kém Cực Kiếm các một bậc.

“Muốn Cực Kiếm các liều lĩnh bảo vệ nhóc Tô ư? Cũng là không khó. Dù sao, thiên phú kiếm đạo của nhóc Tô có một không hai, hiếm thấy trên Bát Hoang này. Cực Kiếm các lại nổi tiếng là yêu quý thiên tài kiếm đạo. Chắc hẳn...”, Diễm Huyền Kình càng nghĩ càng thấy có thể thực hiện được.

Một

Một giây sau, Diễm Huyền Kình đã âm thầm xé rách một cái chú đưa tin.

Chú đưa tin này có thể liên hệ với một người bạn cũ.

Người bạn cũ này, chính là người Diễm Huyền Kình đã từng quen biết lúc rời khỏi chư thiên vạn giới.

Hai người có sở thích giống nhau, tính cách tương tự.

Có mối quan hệ không tệ.

Đối phương tên là Hoàng Hoang, chính là một vị chấp sự trông kiếm của Cực Kiếm các, mặc dù vẫn không được tính là lãnh đạo của Cực Kiếm các, nhưng cũng được tính là tầng trung.

“Anh Hoang, tôi có một đệ tử tên là Tô Minh, vừa mới đến mười nghìn tuổi. Cậu ấy có được sức chiến đấu sánh vai với võ giả tu đạo cảnh giới Tru Mệnh bình thường. Lại còn dùng kiếm. Thiên phú kiếm đạo cũng hiếm thấy trên đời. Cấp độ kiếm nguyên đã đạt Bát Đoạn. Nhưng người này và vương triều Cửu Minh lại có mối thù sống còn. Nhờ anh cứu giúp”, Diễm Huyền Kình truyền tin tức xong mới nhẹ nhàng thở ra, nếu không có gì ngoài ý muốn, nhất định Cực Kiếm các sẽ vô cùng vô cùng coi trọng Tô Minh.

Dù sao, mới đến mười nghìn tuổi mà đã có sức chiến đấu cảnh giới Tru Mệnh, kiếm nguyên Bát Đoạn, cho dù ở trong những nền văn minh cấp tám kia cũng được coi là hiếm như lá mùa thu, có một không ai, tuyệt đại yêu nghiệt chưa bao giờ có từ trước đến nay!

Cực Kiếm các không có khả năng thờ ơ.

Cùng lúc đó.

Bên trong bí cảnh.

Minh Thương đã tập hợp với hai người Hoắc Lĩnh, Hà Phác.

Ba người cùng nhau tìm bảo vật.
Nhưng ba người đều rất trầm mặc.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.