Chương trước
Chương sau
Tô Minh chỉ cảm thấy mình như về tới cơ thể mẹ, được nước ối ấm áp bủa vây khiến anh hoàn toàn thả lỏng. Anh cảm giác như toàn bộ lỗ chân lông trên người đều mở ra, có năng lượng ấm áp, hết sức dịu dàng chui vào trong cơ thể mình.

Bấy giờ, cơ thể Tô Minh ở trong mê cung chết chóc tại vùng đất Khôi Tiên vẫn đang ngồi khoanh chân trong lối đi, trông rất bình thường, nhưng nếu có thể nhìn xuyên qua người anh thì sẽ phát hiện kiếm tâm của anh đã xảy ra biến hóa.

Vốn kiếm tâm chính là trái tim, là kiếm hình. Mà giờ, khi có vô tận sấm sét màu đen mang thuộc tính cực mạnh xuất hiện, rồi không ngừng ùa vào bên trong nó đã khiến màu sắc kiếm tâm dần biến thành màu đen, dập dờn hoa văn thần bí. Vả lại, còn có một luồng lôi nguyên cực kỳ tinh khiết lượn lờ phía trên kiếm tâm, khiến nó phủ kín từng đường lằn lôi nguyên.




Hình dáng kiếm tâm cũng dần dần biến thành trạng thái kết hợp ba hình dạng là lôi vân, trái tim và thanh kiếm, nó không phải là chất rắn đơn thuần mà giống như nham thạch nóng chảy chuyển đổi giữa thể rắn và lỏng, bất cứ lúc nào cũng đang chảy máu tươi, kiếm nguyên và lôi vân.

Hơn nữa, cấp bậc của lôi vân còn rất cao!

Đúng vậy.

Cho dù là cấp bậc của kiếm nguyên cũng là giai đoạn sáu đỉnh phong, nhưng hiện tại, cấp độ của lôi nguyên đã đạt đến giai đoạn bảy đỉnh phong, thậm chí còn đang tích trữ, thúc đẩy, dường như còn có thể đột phá.

Điều khủng bố nhất là lôi nguyên và kiếm nguyên không hề bài xích nhau mà… mà dung hợp lại.

Cuối cùng hình thành lên pháp nguyên kiếm lôi kỳ dị, pháp nguyên kiếm lôi dường như có hình thái sấm sét sắc nhọn uốn khúc, nhưng quan sát kỹ lưỡng thì dường như lại hoàn toàn mang hình thái của một thanh kiếm.

Dạng kết hợp của cả hai.

Dần dần.

Kiếm tâm ngày càng ổn định hơn.

Mà thuộc tính lôi vô tận vẫn tiếp tục tuôn trào.

Kiếm tâm lại càng nghênh đón tiếp nhận.

Thực sự không thể hấp thụ được nữa, bắt đầu khuếch tán đến các tế bào và toàn cơ thể, bất giác tôi luyện thân xác.

Thời gian tiếp tục trôi.

Có lẽ là khoảng nửa giờ sau.

“Trời ạ, mọi người có chú ý tới không, lôi… lôi hải dồi dào kia giống như đang phai nhạt thưa loãng".

“Còn… còn thực sự giống như bị Tô Minh cắn nuốt toàn bộ rồi”.

“Mẹ nó, quá đáng sợ, cho dù là lôi thần đầu thai cũng không thể nuốt chửng nhiều lôi hải như vậy mà!”

...........

Quá nhiều người sợ tới mức nuốt nước miếng ừng ực, họ chỉ cảm thấy như da đầu bị xé nát vô số lần.

Huyền Võ Tiên Quy thực sự sợ hãi rồi.
Nó hiện tại thực sự đã hối hận muốn chết!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.