"Đến tận giờ mà Tô Minh vẫn còn có thể tạo ra một cái lồng đầy tiên nguyên như vậy? Quả là đáng sợ!"
"Tô Minh cứng đầu đấy chứ? Nụ cười mà khi anh ta ngẩng đầu lên ban nãy rõ ràng là tỏ ra khinh bỉ! Khinh bỉ lão Quy!"
"Mấy người có phát hiện không? Hình như bước chân của Tô Minh nhanh hơn đó!"
Sau đó, Huyền Võ Tiên Quy trực tiếp phun ra mấy chữ: "Siêu trọng lực tăng gấp đôi, gấp đôi, lại gấp đôi!"
Chẳng phải cậu trâu lắm hả? Thích cõng người khác ư? Bước chân thong dong như đang đi dạo hả? Vậy làm siêu trọng lực tăng lên mấy chục lần nữa đi, để xem cậu chết như thế nào, còn cười được nữa không!
Huyền Võ Tiên Quy quá tức giận nên giọng nói cũng không nhỏ. Vì vậy, mọi người thuộc Chúng Sinh các trên chiến trường cổ ở bên ngoài đều nghe thấy. Thoáng chốc, đầu óc họ chợt nổ ầm ầm, hết sức hoảng sợ, rồi không khỏi nhìn về phía Tô Minh bằng ánh mắt đầy thương xót. Giờ, dưới dòng khí ăn mòn và sát khí kia, hơn nữa, siêu trọng lực trong mê cung còn mạnh lên rất nhiều lần thì Tô Minh chết chắc rồi! Vả lại, đó là do anh tự làm tự chịu! Tô Minh anh có trâu thì cũng đừng kiêu ngạo như vậy, không nên ngẩng đầu, khinh bỉ cười lão Quy kia! Thiệt tình, chán sống rồi hả? Mới sống chưa đến 10 ngàn năm đã cảm thấy đủ rồi à?
Có điều, giờ phút này, nếu có người quan sát một cách kỹ càng Huyền Võ Tiên Quy sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641183/chuong-2803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.