Thời gian vài ngày đối với cảnh giới Kiếp, thậm chí là cảnh giới Hồng mà nói, nói là chỉ nháy mắt đã trôi qua còn là đánh giá cao, dù sao thì mỗi người đều sống khoảng vài tỷ năm, vài ngày này thì tính là cái gì?
Nhưng cố tình là trong thời gian vài ngày đó, Pháp Nguyên Trường Hà của Tô Minh lại…có tiến bộ.
Nếu như không phải là chính mắt nhìn thấy, cho dù đánh chết Diễm Huyền Kình cũng không dám tin tưởng.
“Yêu nghiệt đến mức như không có thật”, Diễm Huyền Kình lẩm bẩm một mình, sắc mặt ông ta càng thêm trắng bệch. Giờ phút này, Tô Minh càng yêu nghiệt thì ông ta càng đau khổ, bởi vì Tô Minh càng yêu nghiệt, khi gặp Huyền Võ Tiên Quy, kết cục cũng có thể nghĩ đến, vậy nên, anh càng yêu nghiệt Diễm Huyền Kình càng hối hận và đau lòng!
Giờ phút này, bên ngoài có rung động bao nhiêu thì Tô Minh cũng đều không biết.
Lúc này, trong mắt Tô Minh chỉ có ba trăm Tiên Khôi.
Bị Pháp Nguyên Trường Hà trói buộc, công kích cùng sát khí xâm chiếm, ba trăm Khôi Tiên không chỉ bại lộ vị trí ẩn nấp mà tốc độ cũng chậm lại! Cực kỳ chậm! Tốc độ này giống như tốc độ của một con kiến khi lọt vào đầm lầy!
Trực tiếp biến thành cừu non đợi bị làm thịt.
“Pháp Nguyên Giảo Sát”, Tô Minh tuỳ ý nói ra bốn chữ.
Sau đó…
Một cảnh tượng đáng sợ xuất hiện.
Pháp Nguyên Trường Hà kia, vậy mà…vậy mà…vậy mà như một vật thể sống, Pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641175/chuong-2795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.