Trước đây, bọn họ vốn đã bị Diễm Huyền Kình bắt nạt, trước đây, Diễm Huyền Kình vốn đã không kiêng nể bất kỳ ai rồi, bây giờ thì hay rồi, sợ là ông ta sẽ tiếp tục đè đầu cưỡi cổ tất cả mọi người ở đây.
"Lão Diễm, tôi cầu xin ông! Ông có biết rằng cả cuộc đời của bà già này chỉ có một người thân duy nhất là con bé không! Lão Diễm, chỉ cần ông không ngăn cản tôi, để cho tôi đi giết kẻ thù, bà lão này có thể lập lời thề, từ nay về sau, không màng sống chết mà đi theo ông!", giọng của bà lão Hồng khàn khàn, trong giọng nói của bà ta có sự van xin, thân hình già nua của bà ta đang run lẩy bẩy, hận không thể quỳ gối dưới chân Diễm Huyền Kình.
"Đừng nói những lời vô nghĩa đó nữa, bà sẽ không chỉ mất đi một đứa cháu gái thôi đâu, ngay cả bà, lão phu cũng giết. Lại còn không màng sống chết mà đi theo lão phu à? Bà có xứng không? Bà lão Hồng à, bà và cháu gái của bà đúng là giống y hệt nhau, còn cho rằng bản thân mình là thiên hạ vô địch chắc", Diễm Huyền Kình không thèm nể mặt, nói: "Hơn nữa, cho dù lão phu có tránh sang một bên thì bà có chắc rằng bà sẽ giết được thằng nhóc họ Tô kia không? Đừng tự rước thêm nhục nữa, nhân lúc lão phu còn chưa ra tay với bà, bà hãy mau cút đi..."
Diễm Huyền Kình không phải là loại ngang ngược và cậy mạnh bình thường.
Nhìn dáng vẻ châm biếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641153/chuong-2773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.