Chương trước
Chương sau
Người đàn ông áo tím tên Trần Chích, hắn ta là đệ tử của lão Hồng, mặc dù chỉ là đệ tử thứ tư, trong những đệ tử của lão Hồng cũng không xem là xuất sắc, cũng không được xem trọng.

Nhưng, hắn ta có thể dựa vào mối quan hệ này mà nịnh nọt Hồng Nhàn.

Hồng Nhàn là cháu gái duy nhất của lão Hồng, đây là bắt nguồn giữa hai người họ.


Cũng chính vì nịnh nọt Hồng Nhàn một thời gian dài mà những năm nay, hắn ta cũng được Hồng Nhàn khá xem trọng, nhìn chỗ ngồi ngày hôm nay, hắn ta ngồi bên cạnh Hồng Nhàn đã biết rồi.

Trần Chích nhìn chằm chằm ngô Lũng, ánh mắt không che giấu được hận thù, đúng là hắn ta có thù với Ngô Lũng, năm đó hai người đã từng là bạn tốt, không gì không thể nói, nhưng sau đó, hai người kết giao ra ngoài du lịch, vận khí không tệ, vô tình gặp được chí bảo chu quả ngàn năm mới có, nhưng chỉ có một quả, hai người ước định, một trận định thắng thua, người thắng sẽ có được chu quả.

Cuối cùng, Ngô Lũng lại thắng, lấy được chu quả.

Trong lòng Trần Chích vô cùng không phục, từ đó về sau hai người từ bạn bè lại trở thành kẻ thù đối đầu, đây cũng không phải lần đầu hắn ta đâm chọc Ngô Lũng, mấy lần trước đó đều bị Ngô Lũng thoát được, lần này, ha ha…

Chỉ cần giao ra “Ngự Thú Quyết”!

Nhà họ Ngô sẽ không còn chút giá trị gì!

Muốn khiến Ngô Lũng chết, muốn khiến nhà họ Ngô suy sụp, dễ như trở bàn tay.

“Lấy ra đi, còn đợi gì nữa?”, Trần Chích hừ một tiếng nhìn Ngô Lũng chậm chạp tựa như không nỡ lấy ra “Ngự Thú Quyết”, không nhịn được thúc giục.

Những người khác trên sân, tuy cũng có người đồng tình Ngô Lũng nhưng lại không ai nói giúp Ngô Lũng, nguyên nhân rất đơn giản, sau lưng Trần Chích và Hồng Nhàn có lão Hồng, so sánh ra thì Ngô Lũng cách rất xa.

“Xin đợi đã!”. Thế nhưng, ngay lúc này, đột nhiên Tô Minh lại mở lời, hơn nữa còn vỗ vai Ngô Lũng, ngăn động tác Ngô Lũng sắp lấy ra thú pháp quyết “Ngự Thú Quyết” ra.



Trong thoáng chốc, tất cả mọi người đều nhìn Tô Minh, ngay cả Ngô Lũng cũng sửng sốt, quay đầu, nhìn Tô Minh chằm chằm có chút ngơ ngác.

Sắc mặt Trần Chích thoáng chốc trở nên khó coi, có chút không hiểu lại kinh sợ.

“Cậu Tô có chuyện?”, Trần Chích hít sâu một hơi, hỏi, đối với Tô Minh ít nhiều gì trên lời nói, hắn ta cũng kính cẩn vài phần, dù sao, thực lực của Tô Minh vẫn còn đó, lúc trước uy lực một chiếc đũa hắn ta cũng đã thấy, quá đáng sợ, mà về bối cảnh, sau lưng Tô Minh chính là Lão Diễm, so với lão Hồng chỉ có mạnh chứ không yếu.

Tô Minh hoàn toàn không để Trần Chích vào mắt.

Không nhìn.

Thẳng thừng coi nhẹ không nhìn.

Cả người Trần Chích run rẩy, nổi giận, chỉ hận muốn chửi ầm lên nhưng lại không dám, chỉ có thể siết chặt nắm tay.

Tô Minh không nhìn Trần Chích, mà nhìn Hồng Nhàn: “Cô Hồng nói trong “Ngự Thú Quyết” có một vài bí pháp nhỏ có thể che giấu khí tức, nếu có thể phối hợp với một vài bí pháp không gian đỉnh cao, hai cái gia tăng thì có khả năng vượt qua biến Chúng Sinh mới có thể không vô thức quấy nhiễu đến Chúng Sinh Ma Lân, đúng không?”

Hồn Nhàn và Tô Minh nhìn nhau, vẻ mặt có chút nguy hiểm, cô ta cảm thấy Tô Minh đột nhiên đứng ra là đã vượt giới rồi, trong lòng không vui, nhưng vẫn gật đầu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.