Khi tới đẳng cấp thực lực như ba người họ, quả thực đã có thể thoát ly khỏi tàu chiến đấu con thoi, giống như dạo bước trôi nổi trong hư không, đạp trên đất bằng, nhưng tốc độ lại rất rất rất nhanh.
“Sư tôn, chúng ta còn cách Chúng Sinh các bao xa?”, trong hư không, Tô Minh đã nắm chặt lấy một bàn tay nhỏ xinh của Mạc Thanh Nhạn từ lúc nào khiến cô vẫn luôn trong trạng thái ngượng ngùng, cũng không lên tiếng, chỉ là thỉnh thoảng lại dựa gần vào Tô Minh hơn một chút, cơ hồ đã dán chặt lên người anh, tận hưởng sự ngọt ngào và yên tĩnh này, Tô Minh thì vừa lén lút gãi lòng bàn tay Mạc Thanh Nhạn một cách thích thú vừa hỏi Diễm Huyền Kình.
“Còn mười mấy tiếng nữa”, Diễm Huyền Kình nói xong liền không nhịn được bồi thêm một câu: “Nói đến thì lão phu tại Chúng Sinh các, khụ khụ khụ…”
Tô Minh và Mạc Thanh Nhạn đều đưa mắt nhìn về phía Diễm Huyền Kình, tò mò muốn biết ông định nói gì.
“Lão phu tại Chúng Sinh các có địa vị cao, thực lực mạnh mẽ, không có ai dám khiêu khích lão phu, nhưng… nhưng, lão phu không có người bạn nào”, Diễm Huyền Kình mơ hồ nói.
Khóe miệng Tô Minh giật giật.
Đại khái đã hiểu được.
Sư tôn có thể là kiểu người ‘một mình đến, một mình đi’ tại Chúng Sinh các, hoặc thậm chí là bị mọi người cô lập.
Ngược lại cũng có thể hiểu được, thực lực của ông cực lớn mạnh, vốn đã là một yếu tố khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641129/chuong-2749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.