Lời này vừa nói ra, sắc mặt Cố Hoàng Sí lập tức trở nên trắng bệch! Đáy lòng vô cùng sốt ruột cùng áy náy…rồi lại không biết nên làm cái gì bây giờ, Tô Minh nói ra những lời này thì xong rồi, xác định là không chết không ngừng. Vốn dĩ, Tô Minh có thể thoát ra ngoài rồi trốn đi xa, dù sao thì Tô Minh cũng không phải là ông, nhà họ Ứng sẽ không bỏ qua cho ông, nhưng vì ngại thêm việc bọn họ có thể sẽ buông tha cho nhóc Tô chạy trốn, ai ngờ nhóc Tô lại…
Đây đâu chỉ là cố chấp?
Quả thực là không kiêng nể gì.
Quả thật là đang ép bản thân và nhà họ Ứng không chết không ngừng!
Cố Hoàng Sí vô cùng tuyệt vọng và áy náy, Tô Minh sắp tới phải đối mặt với Ứng Kiền Khôn, thậm chí là cả nhà họ Ứng, đây giống như là lấy trứng chọi đá, mà tất cả việc những này đều xuất phát từ bản thân ông. Ngay từ lúc ban đầu, nếu ông không nhận nhóc Tô làm đồ đệ, nhóc Tô sao có thể dính vào vũng nước bẩn này?
“Tên nhóc khốn…”, ngay sau đó, ánh mắt Ứng Kiền Khôn dao động, ông ta nhìn thẳng về phía Tô Minh, sát ý cuồn cuộn, dáng vẻ cao cao tại thượng, theo bản năng ông ta muốn mắng một câu, bốn chữ tên nhóc khốn kiếp còn chưa nói hết thì đột nhiên…
Ầm!
So với chạy bình thường còn nhanh hơn gấp trăm nghìn lần, thân hình anh giống như là ảo ảnh, bỗng chốc đã xuất hiện trước mặt ông ta.
Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641118/chuong-2738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.