Tại sao đối phương vẫn còn sống, thậm chí, còn không bị một chút tổn thương nào?
"Nói đi, anh còn có thêm thủ đoạn và mưu kế gì nữa không? Nếu có thì mau dùng hết đi, tôi đang vội", Tô Minh lại nói, vội chỉ là giả, nhưng thật ra anh không còn thấy thú vị nữa, thực lực mà Cố Thần bày ra trước mắt anh quá yếu, yếu đến mức làm cho trận thi đấu này trở nên tẻ nhạt.
"Mày...", Cố Thần vô cùng hoảng loạn, anh ta cảm thấy mình bị sỉ nhục hết mức có thể, ngay sau đó, anh ta phun ra một ngụm máu tươi, khó thở, tim ngừng đập, nói không nên lời.
"Thôi bỏ đi, có vẻ như anh đã hết mưu hết kế rồi, để tôi tiễn anh một đoạn đường vậy!", Tô Minh đã ra quyết định.
Chỉ trong phút chốc.
Sắc mặt vốn đang tái nhợt của Cố Thần thay đổi liên tục.
Đó là sự kinh hoàng.
Đó là sự sợ hãi.
Và không dám tin vào mắt mình.
Anh ta liên tiếp lui về phía sau theo bản năng, trong lúc lùi lại, tay anh ta cầm lấy kiếm, điên cuồng chém về phía đối thủ, mỗi một nhát kiếm đều được dùng hết toàn lực, thậm chí, anh ta còn dùng hết sức lực để thiêu đốt Tiên Nguyên.
Mỗi một nhát kiếm mang theo lực lượng vô tận và pháp nguyên kỳ dị, từng nhát kiếm liên tục không ngớt, chúng chồng lên nhau giống như từng đợt sóng biển đẩy mạnh về phía trước, chúng nó xé rách phần không gian mà nó đi qua, biến không gian thành chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641112/chuong-2732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.