Hồi lâu.
“Nhóc con, chẳng lẽ, lúc trước ở nhà họ Cố, con vẫn chưa vận dụng hết toàn bộ thực lực của mình sao?”, Mạc Châm Sơn kinh ngạc: “Nhóc con, con không ngại tiết lộ, lúc trước ở nhà họ Cố, rốt cuộc con đã dùng mấy phần thực lực?”
Quá hiếu kì rồi!
“Chuyện này…”, Tô Minh cười khổ một tiếng: “Khụ khụ… thật sự cần phải nói sao?”
“Nói!”, Mạc Châm Sơn lớn giọng đáp, rất mong đợi.
“Chắc là một phần”, Tô Minh có chút ngượng ngùng nói.
“Cái gì?”, Mạc Châm Sơn kinh ngạc đứng dậy, ngay cả Cố Hoàng Sí cũng ngây người.
“Nhóc con, vậy... vậy... vậy nếu giờ lão cùng con giao thủ, con tự tin kiên trì được trong tay lão được mấy chiêu? Mười chiêu không?”. Tâm trạng của Mạc Châm Sơn vô cùng bất ổn, vô cùng phấn khích.
Tô Minh sờ sờ sống mũi.
Trầm mặc…
“Nói đi!”, Mạc Châm Sơn càng sốt ruột.
“Cái này, khụ khụ, phải nói thật sao?”, Tô Minh hỏi với chút yếu ớt.
“Đương nhiên phải nói thật, nói mau, lề mà lề mề, nhóc con, con còn là đàn ông không thế?”, Mạc Châm Sơn càng thêm sốt ruột.
“Thành thật mà nói, con cảm thấy, khụ khụ… có lẽ sư tổ, có thể, đại khái là, không phải là đối thủ của con”, Tô Minh nói xong.
Chỉ còn lại sự yên tĩnh.
Thời gian trôi qua.
Rất nhanh.
Thời gian ba, bốn ngày đã trôi qua.
Hôm nay.
Ánh bình minh vừa ló rạng.
Thời tiết rất đẹp.
Tu luyện một đêm, trạng thái Tô Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641086/chuong-2706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.