Ông ta nào biết rằng tuy trước mắt Tô Minh không giải quyết được chú nguyền rủa trong cơ thể Cố Hoàng Sí, nhưng anh vẫn có thể dùng tiên nguyên của mình áp chế nó trong một thời gian ngắn.
"Giao cách giải chú ra đây, tôi có thể để ông chết thoải mái một chút", Tô Minh nghiêm túc nói, không có vẻ gì là đang giỡn.
"Ha ha... Cách giải chú? Đúng là nằm trong tay bổn tọa, nhưng bổn tọa không muốn đưa thì sao?", Cố Hoàng Tấn khinh bỉ, đắc ý cười.
"Vậy tôi chỉ đành tiễn ông xuống suối vàng thôi", Tô Minh nhàn nhạt nói.
"Mời", Cố Hoàng Tấn càng buồn cười hơn, có chỗ dựa có khác.
Thoáng chốc, cơ thể Tô Minh giống như lập tức biến mất, cực kỳ nhanh, nhanh đến nỗi khiến người ta không kịp phòng ngự, dù là thần hồn cũng chẳng thể bắt kịp.
Ngay cả Cố Hoàng Tấn cũng run sợ trong lòng, khi chân chính đối mặt với Tô Minh, cậu ta vừa di chuyển, ông ta mới cảm giác được cái áp lực ấy. Một áp lực như gặp phải một con quái vật thái cổ muốn nuốt trọn mình.
Gần như chỉ trong nháy mắt, Tô Minh đã đứng trước mặt Cố Hoàng Tấn.
"Ầm!"
Tô Minh không chút nương tay dứt khoát đấm ra một quyền.
Song, Cố Hoàng Tấn cũng không luống cuống, đoán chắc sẽ có người cứu mình. Nhưng, khi đối mặt với quyền ấn của Tô Minh, ông ta vẫn cảm thấy bị đe dọa đến tính mạng, giống như cái chết đang ở ngay trước mặt. Vì quá gần, nên không thể ra đòn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641073/chuong-2693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.