Chương trước
Chương sau
Đúng lúc này, ông Lễ và ông Phúc đã sắp đến gần Tô Minh, định ra tay.

"Bỉ ổi", Mạc Châm Sơn trên không hừ lạnh một tiếng, sắc mặt hơi khó coi, ông ấy đương nhiên thấy cả hai người kia. Họ đều hơn 1 tỷ tuổi, nên chắc chắn là những lão quái vật. Ở mặt cảnh giới cũng đạt tới Hồng Minh tầng tám.

Nhưng giờ phút này, họ lại lợi dụng lúc Tô Minh bị 49 chấp pháp giả quấn lấy, mà đường đường là bậc tiền bối lại đi đánh lén?


Thật sự là cực kỳ bỉ ổi.

Tô Minh gặp nguy hiểm rồi.

Song, đúng lúc này.

"Được rồi, chơi kha khá rồi, mời ra đây đi", Tô Minh bỗng dừng lại, cười nói. Câu ấy hãy còn văng vẳng bên tai, mọi người đã cảm thấy trên người anh chợt toát ra một luồng khí tức, sau đó....

Sau đó, dưới sự chấn động của mọi người, rõ ràng có thể thấy 49 bóng người lúc ẩn lúc hiện, di chuyển một cách quỷ dị kia lập tức khựng lại, không thể nhúc nhích mảy may như biến thành những pho tượng!

Kế tiếp, không gian bị cái gọi là trận Bát Hoang Tứ Hải Triều Tịch khóa lại bỗng dưng vặn vẹo, rồi vỡ vụn.

"Pháp nguyên không gian? Pháp nguyên không gian tứ đoạn hậu kỳ?", sắc mặt Mạc Châm Sơn lập tức thay đổi, ngây ngẩn rồi mừng rỡ, không tài nào tin nổi.

Cố Hoàng Tấn, Phương Mộng Vũ cũng lập tức cảm thấy khó thở, suýt lọt tròng.

Tô Minh thế mà lại sở hữu pháp nguyên không gian tứ đoạn hậu kỳ ư?

Sao có thể thế được? Tô Minh còn chưa tới 10 ngàn tuổi mà!

Nói thật, dù là trưởng lão của tổng viện, còn phải là những người như tam trưởng lão, nhị trưởng lão, đại trưởng lão tu luyện cả vài trăm triệu năm, cũng mới hiểu được đến nhị đoạn, cùng lắm là tam đoạn thôi.

Song Tô Minh lại...

"Thế nên, trước đó, anh ta dùng thân pháp né đòn tấn công của hàng trăm ngàn đao mang là để thử coi thân pháp thế nào?", nhiều người lập tức hiểu ra.

Cùng lúc đó.

"Phụt, phụt, phụt...", 49 tiếng trầm đục kèm theo những luồng sương máu và thần hồn bị xé rách vang lên.

49 chấp pháp giả kia thoáng cái đều bị giết chết cùng một lúc.

"Đây... đây... Đây là thần thông không gian? Nó là thần thông không gian gì vậy?", Mạc Châm Sơn run lên, người có trình độ như ông ta cũng sợ ngây người.

Ban nãy, khi 49 chấp pháp giả bị nghiền nát thành một đống sương máu, ông ấy đã cảm nhận được pháp nguyên không gian rung lên một chút. Mạc Châm Sơn có thể xác định, đám người kia đã chết dưới thần thông không gian của Tô Minh. Song, cụ thể là thần thông gì thì ông ấy lại không biết vì chẳng thể nhận ra nổi.

Nó rất rắc rối, như một vùng biển sâu vậy.

Dường như... dường như là mấy chục, thậm chí mấy trăm thần thông pháp nguyên không gian kết hợp lại.

Nhưng điều ấy quá vớ vẩn!

"Thường thì muốn hiểu được một cái thần thông pháp nguyên không gian, ít nhất cũng mất mấy trăm ngàn năm. Nhiều tu giả võ đạo dùng không gian chứng đạo cùng lắm cả tỷ năm cũng chỉ hiểu được chưa đến mười cái thần thông. Mà tên này lại sở hữu mấy chục, thậm chí mấy trăm cái?", Mạc Châm Sơn bỗng cảm thấy mình như đang nằm mơ, còn là một giấc mộng vớ vẩn.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.