Thời gian dường như quay trở lại hàng trăm triệu năm trước.
Cố Hoàng Sí có chút thất thần.
“Phủ đệ của nhà họ Cố không thể lại gần!”, trước phủ đệ có tám người gác cổng canh gác riêng biệt, lúc này nhìn thấy Tô Minh, Cố Hoàng Sí, Trì Thương Tuyết, Tống Cẩm Phồn vậy mà bước tới trước cửa liền quắc mắt quát to.
“Tôi là Cố Hoàng Sí”, Cố Hoàng Sí ấy lại tinh thần, nói xa xăm.
Cái gì?
Cố Hoàng Sí?
Mặc dù trong số những người canh cửa kia không có ai từng tận mắt nhìn thấy Cố Hoàng Sí, thậm chí tại nhà họ Cố, ba chữ Cố Hoàng Sí này cũng là từ bị cấm, nhưng sau lưng họ ít nhiều biết rằng nhà họ Cố có một vị Cố Hoàng Sí, là anh trai của người đứng đầu hiện tại, cũng ít nhiều biết được sự tích năm đó của ông.
Trong nháy mắt, những người gác cổng này ngược lại có chút mất hồn.
Đúng lúc này.
“Ha ha ha ha ha, đây không phải là anh cả sao?”, một giọng nói hào sảng truyền tới từ nơi xa trong phủ đệ, tiếp đó, bóng dáng của một người trung niên xuất hiện trước mắt tất cả mọi người, người tới không phải là Cố Hoàng Tấn, mà là Cố Chân Dung.
Cố Chân Dung mặc dù gọi Cố Hoàng Sí một tiếng anh cả, nhưng ông ta hoàn toàn không phải là em trai ruột của ông, mà là em họ.
“Chân Dung, đã lâu không gặp”, trong đôi mắt Cố Hoàng Sí là những cảm xúc lẫn lộn, ông khẽ đáp, mà Cố Chân Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641062/chuong-2682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.