Đâu có mạnh?
“Khụ khụ…”, Cố Hoàng Sí có chút lúng túng. Tất nhiên, nhiều hơn cả là sự tự hào. Nói thật thì ban nãy khi nhìn thấy Tô Minh giết chết Ngô Đằng, Cố Hoàng Sí cũng sợ hãi. Hình như đồ đệ này của mình mạnh quá mức rồi chăng?
“Chuyện này…”, Mạc Thanh Nhạn ở bên cạnh nhìn khắp người Tô Minh, cũng không biết nên nói gì.
Mạc Thanh Nhạn cũng không biết hiện giờ mình đang trong trạng thái và cảm xúc như thế nào.
Chấn động? Ngưỡng mộ? Cạn lời? Bị đả kích.
Cô ta cảm thấy cảm xúc rất phức tạp.
Một hồi lâu, Mạc Thanh Nhạn cũng bình tĩnh lại, hỏi: “Cậu… Cậu chủ Tô! Năm đó thực lực mà anh thể hiện ra ở thành Ly Đỉnh không phải là toàn lực đúng không?”
“Tất nhiên là không rồi!”, Tô Minh cũng thấy cạn lời. Ngay cả lúc anh giết chết Ngô Đằng cũng không phải toàn lực.
Mạc Thanh Nhạn nghe thấy vậy thì như hóa đá. Lẽ nào trên thế gian này còn có yêu nghiệt khủng khiếp hơn cả Cố Thần sao?
“Cô Mạc! Bất luận thế nào thì hôm nay cũng rất cảm ơn cô!”, Tô Minh cười nói, cảm thấy rất có thiện cảm với Mạc Thanh Nhạn. Không nói những chuyện khác, chỉ nói ngay lúc sư tôn bị thành Kỷ Nguyên chế giễu mà Mạc Thanh Nhạn đã đứng ra giúp mình và sư tôn, lại còn mời mình đến nơi ở để uống trà mà không sợ dị nghị.
“Nhưng tôi đâu có giúp được gì cho anh!”, Mạc Thanh Nhạn thấp giọng nói, sau đó lại hít một hơi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641059/chuong-2679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.