Trong lúc nói, Ngô Đằng đột nhiên giơ tay lên.
Hắn ta tiện tay thôi mà lập tức một viên đá giữ ảnh xuất hiện.
Đá giữ ảnh bắt đầu phóng to hình ảnh lên, trong đó là một cô gái với nhan sắc xinh đẹp.
Mặc dù đã có chút dấu hiệu của tuổi tác nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp. Đặc biệt là khí chất vô cùng cao quý.
Có thể nhìn ra, nếu còn trẻ thì đây nhất định là một mỹ nhân.
Sắc mặt của Cố Hoàng Sí lập tức trở nên trắng bệch, còn đan xe đỏ ửng, khí tức cũng biến đổi.
Cố Hoàng Sí nhìn chằm chằm vào hình ảnh trong đá giữ ảnh đó.
Người phụ nữ đó chính là Phương Mộng Vũ.
Năm đó, đây chính là vợ chưa cưới của Cố Hoàng Sí. Hiện giờ, Phương Mộng Vũ lại là vợ của Cố Hoàng Tấn, mẹ của Cố Thần.
“Cố Hoàng Sí! Đã lâu không gặp! Chuyện xưa đã tan thành mây khói, hà tất phải nhớ lại? Ông vốn là người chết, may mắn giữ được mạng, lại quay về thành Kỷ Nguyên. Ngoài việc khiến mình lâm vào đại nạn thì không có kết quả gì đâu”, Phương Mộng Vũ nói.
Lời này là khuyên Cố Hoàng Sí đừng vào thành Kỷ Nguyên nữa.
Sau đó bà ta đột nhiên giơ tay lên, trong tay xuất hiện một chiếc lọ.
Lúc này có thể thấy rõ cảm xúc Cố Hoàng Sí biến đổi kịch liệt.
“Sư tôn hãy bình tĩnh!”, Tô Minh đứng ở bên cạnh Cố Hoàng Sí, vội giơ tay đỡ lấy ông ấy, cố gắng truyền tiên nguyên vào giúp Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641052/chuong-2672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.