Những người cạnh tranh danh ngạch đi vào bí cảnh Chúng Sinh đều rất đáng sợ, Mạc Thanh Nhạn ở trong đó cũng chỉ là một người bình thường không có gì đặc biệt.
“Ai”, ông lão thở dài, có chút cô đơn nhớ lại: “Có rất nhiều thời điểm, rất nhiều sự việc, bản thân không thể nào làm chủ được, chỉ có thể tiếc nuối! Năm đó…”
Ông lão nghĩ tới đồ đệ của mình năm đó, Cố Hoàng Sí.
Cũng chính là bác của Cố Thần.
Năm đó, đồ đệ đáng thương kia của mình cũng là không thể nào làm chủ được mọi chuyện, cũng vô cùng tiếc nuối! Mỗi khi nghĩ đến Cố Hoàng Sí, Mạc Châm Sơn vẫn luôn lắc đầu thở dài.
“Ông nội, cháu sẽ không vì mạng sống, vì được tiến vào trong bí cảnh Chúng Sinh mà vi phạm quy tắc của bản thân mình, đồng ý gả cho Cố Thần. Cháu nghĩ, nếu con làm như vậy, chính bản thân cháu cũng sẽ coi thường mình. Huống chi, một người có thể sống đến mười triệu tuổi cũng đã đủ rồi. Ông nội, đại hội Tồng Viện lần này, cháu sẽ cố gắng hết sức, nếu như không thể thành công giành được danh ngạch tiến vào bí cảnh, cháu cũng nhận mệnh”, Mạc Thanh Nhạn trầm mặc hồi lâu, cuối cùng, cô ấy ngẩng đầu nhìn về phía ông nội mình, đôi mắt xinh đẹp sáng lên, tràn đầy kiên định và nghiêm túc, ngay sau đó, bóng dáng của cô ấy cũng biến mất.
Ông lão đứng ở nơi đó thật lâu, dáng vẻ suy tư, ánh mắt vẩn đục sâu hun hút.
Mấy giờ đồng hồ sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641045/chuong-2665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.