Chương trước
Chương sau
Trì Chân Phong lo sự uy tín của mình sẽ bị suy giảm và cũng cảm thấy thiệt thòi với Hình Lăng, nên dù bỗng phát hiện hắn ta giấu giếm rất kỹ, cũng không tiện đổi ý.

Thế nhưng, lão Trang lại không thèm để ý đến những điều đó! Ông ta liếc Hình Lăng một cái, đôi mắt già nua lóe lên, sau đó, không chút do dự mở miệng nói: "Hình Lăng, lần sau Kiếp Trì mở ra thì cậu lại đến. Hôm nay, cậu không cần phải đi vào".

Câu ấy vừa nói ra, trước mặt Kiếp Trì lập tức im phăng phắc!


Rất nhiều người trong Kiếp tông đều khá là kinh ngạc, suy cho cùng, lúc này, lão Trang đã trực tiếp ra lệnh cho Hình Lăng không được đi vào. Có thể nói, ông ta làm thế là thiên vị Tô Minh, trái với thân phận Thái Thượng trưởng lão của mình, bắt nạt Hình Lăng.

Dù sao, mấy ngày trước, là tự Tô Minh đồng ý hôm nay Hình Lăng có thể tiến vào Kiếp Trì với mình. Càng đừng nói đến chuyện Hình Lăng đã rất biết điều chỉ tiến vào tầng ngoài.

Giờ lão Trang lại vì cảnh giới của Hình Lăng điên cuồng tăng lên, rồi còn kích hoạt thiên thể Thần Phạt mà muốn đổi ý, dùng quyền ép người thì có vẻ quá vô tình.

"Lão Trang, tôi...", Hình Lăng run lên, nghiến răng, trong lòng tràn ngập oán hận và tức giận, bắt nạt người khác cũng không có cái kiểu như vậy!

Vì Tô Minh nên khỏi cần mặt mũi luôn à? Đang sợ chắc?

"Tiểu Lăng, để lần sau đi", Trì Chân Phong cũng mở miệng, trong mắt lại càng phức tạp hơn.

"Sư tôn, con không đợi được lần sau, con đã chuẩn bị hết trong lần này và cũng đợi rất rất nhiều năm rồi", Hình Lăng nghiến răng, giả bộ đáng thương, thậm chí khi nói còn hơi nghẹn ngào.

Hắn ta nói xong, còn quay về phía lão Trang quỳ xuống: "Lão Trang, tôi là đệ tử, theo lý thì không có tư cách, cũng không dám cãi lời người, nhưng tôi chỉ mong người cho mình một cơ hội".

Đây là định ép ông ta đồng ý.

"Nếu tôi không đồng ý thì sao?", ánh mắt lão Trang chợt trở nên nguy hiểm.

"Vậy lão Trang dứt khoát đánh chết tôi đi! Tôi là tu giả võ đạo, cũng không cho rằng trong cùng một điều kiện thì mình sẽ thua kém người khác!", Hình Lăng cũng quyết tâm không lùi bước, dù có mạo hiểm bị đánh chết.

"Cho rằng tôi không dám giết cậu hả?", lão Trang quả thật đã nổi lên sát khí.

Có điều, lúc này Tô Minh chợt mở miệng: "Được rồi, Hình Lăng sư huynh, chúng ta đi vào thôi".

Tô Minh vừa mở miệng đã dứt khoát nói.

"Nhóc Tô, cậu...", lão Trang thay đổi sắc mặt, hận không thể chửi anh xối xả.

"Lão Trang, cứ tin vào tôi là được", Tô Minh cười nói, trong lòng thầm cảm động. Anh biết lão Trang quả thật đã nổi lên sát khí với Hình Lăng vì mình, mà một khi ông ta ra tay giết hắn ta thì sẽ mất hết danh dự, thậm chí, sau này còn không thể ở lại trong Kiếp tông. Hình Lăng biết điều đó nên mới dám cãi lại. Anh chắc chắn sẽ không trơ mắt nhìn lão Trang giết Hình Lăng, rồi cũng hủy hoại chính mình.

"Tô sư đệ, cảm ơn cậu!", ánh mắt Hình Lăng sáng lên, đứng phắt dậy, gần như là dịch chuyển đến bên cạnh Tô Minh.

Sau đó, dưới vô số đôi mắt, Tô Minh đi về phía Kiếp Trì, Hình Lăng theo sát bên cạnh anh.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.