Huyền Diễm Thiên Lan im lặng, quá mệt mỏi.
Đặc biệt là câu chị Thiên Lan đẹp vậy, anh Tô mà thấy chị chắc chắn sẽ chết mê chết mệt và giúp chị ngay thôi của Lạc Thu Thủy. Nó khiến cô ta muốn văng tục! Chết mê chết mệt? Giờ mỗi khi cô ta nhớ tới cảnh Tô Minh bình tĩnh đấm bể đầu mình ở Vô Lượng kiếm thành là lại không khỏi run rẩy.
Đó mà gọi là chết mê chết mệt á?
Người đàn ông đáng chết cả trăm ngàn lần kia vô tình, tàn nhẫn đến khó có thể tin thì có.
"Chị Thiên Lan ơi, giờ chúng ta đến Kiếp tông luôn đi, anh Tô của em chắc chắn đang ở đó đấy", Lạc Thu Thủy lại nói.
Huyền Diễm Thiên Lan đang định từ chối thì đúng lúc này, trên bầu trời đài Võ Kiếp chợt xuất hiện một màn hình bằng tiên nguyên khổng lồ! Trông cực kỳ sắc nét và rõ ràng.
Hình ảnh ấy giống như khiến người ta lạc vào xứ sở thần tiên.
Thoáng chốc, đám đông tấp nập trên đài Võ Kiếp đều ngẩng đầu lên. Thực ra, không chỉ ở đài Võ Kiếp mà toàn bộ người dân trong thành Kiếp cũng có thể vừa ngẩng đã thấy.
Cả tòa thành Kiếp đều sôi lên sùng sục.
"Trời đất ơi! Là Kiếp Trì!"
"Kiếp Trì của Kiếp tông mở rồi".
"Cứ cách 100 ngàn năm thì nó lại mở ra một lần".
"Mỗi lần Kiếp Trì mở thì màn hình bằng tiên nguyên này mới có thể kết nối, lại có lộc xem rồi".
"Nghe nói, lần này tiến vào Kiếp Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640995/chuong-2615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.