Chương trước
Chương sau
Trì Chân Phong cũng chết lặng, nếu không, vào lúc này, có lẽ cũng đã phải phun ra hai tiếng chửi thề 'mẹ nó'.

Mỗi một câu nói của lão Trang giống như một câu tán dóc, câu nào cũng như đang cố ý nói giỡn chơi.

Mà Hình Lăng đang đứng ở một bên gần như suy sụp, hắn xém chút muốn hắc hoá, sắc mặt tái mét vặn vẹo vô cùng, nghe kỹ những gì lão Trang vừa nói, dường như mỗi một việc đều đang cố ý nhắm vào hắn ta.


Thái thượng trưởng lão nhận đệ tử vốn là việc mà Hình Lăng bấy lâu nay vẫn luôn khao khát mà không đạt được, hai việc còn lại thậm chí còn nhiều hơn thế.

Hô hấp của Hình Lăng như bị bóp nghẹt, lúc này con ngươi hắn dán chặt lên người lão Trang cùng Trì Chân Phong, nếu không phải còn một tia lý trí mỏng manh níu giữ, có lẽ hắn đã điên cuồng rít gào biểu thị nỗi bất mãn mãnh liệt của mình ra ngoài.

Sau khi nói xong, dường như lão Trang cũng biết những lời vô duyên vô cớ vừa rồi của mình khiến người khác có phần mù mịt, do đó lại không kìm được mà nói: "Tông chủ, nhóc Tô có thể một quyền đánh vỡ chuông Kiếp, nó có thể tu với tư cách vô địch, mặc dù bề ngoài chỉ là một khí tu nhưng tu luyện cơ thể của nhóc Tô càng thêm lợi hại, hơn nữa, nó còn chưa tới ba mươi tuổi".

Giờ phút này, sân võ đạo càng thêm im ắng, những ánh mắt như muốn nổ tung bay ra ngoài chỉ còn lại run rẩy.

Phải sau hơn mười nhịp thở, Trì Chân Phong mới nghẹn ngào, giọng nói run run đáp: "Chuông Kiếp bị đập vỡ rồi? Còn là cậu ta đập? Lão Trang, trò... trò đùa này, không hề buồn cười chút nào đâu".

Chuông Kiếp tuy là vật sở hữu của môn phái nhưng vì trong những năm dài đằng đẵng này, mỗi ngày, thậm chí là mỗi giờ đều có người tới gõ chuông.



Thời gian lâu rồi cũng thành quen, Kiếp tông vốn dĩ có màn hình đồng bộ hóa đặc biệt, nhưng sau đó nó đã bị gỡ bỏ, đồng bộ hình ảnh cần một số tài nguyên võ đạo như Tiên mạch, mặc dù thể tu không cần đòi hỏi nhiều linh lực tiên nguyên, nhưng không có nghĩa là một chút cũng không cần.

Vì lí do này, cứ theo dõi chuông Kiếp ở đài Võ Kiếp cũng vô nghĩa, dần dần nó cũng bị gỡ bỏ, vì vậy, trừ khi ai đó có kết quả cực tốt hoặc thật thần kì, nếu không phần lớn thời gian, tin tức về chuông Kiếp không thể truyền đến nội bộ Kiếp tông.

Hôm nay, chuông Kiếp vỡ rồi, đương nhiên đó là chuyện lớn, chỉ là, tin tức này cần có thời gian để truyền đi, tạm thời vẫn chưa truyền tới nơi. Bởi vì, những người khác ngoài Trì Thương Tuyết và lão Trang ra vẫn chưa biết tin, lúc này, trong lão Trang chỉ có một ý nghĩ đó là… quá hoang đường.

Thật là quá hoang đường.

Đây là Chuông kiếp đấy.

Lại có thể bị phá vỡ???

Nếu dễ vỡ như vậy thì làm sao có thể tồn tại mấy tỷ năm chứ.

Những người ở đây, ai mà chưa từng gõ qua Chuông Kiếp?

Chuông Kiếp đáng sợ như thế nào, ai mà không rõ.

Đừng nói là đập nát, đến gõ chuông lần thứ 3 cũng cực kỳ ít người làm được.

Hầu hết các đệ tử trong nội viện Kiếp tông cũng chỉ gõ bốn tiếng là nhiều.

Năm đó Hình Lăng cũng chỉ đánh được 6 tiếng, điều này đã làm toàn bộ Kiếp tông bị sốc, rất nhiều năm sau, nói đến thành tích của Hình Lăng cũng đều như nói một câu chuyện thần thoại.

Từ đó có thể hình dung được độ khó và hàm lượng vàng của việc gõ chuông.
“Không thể nào”, trong không trung, Hình Lăng mất kiểm soát gầm lên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.