Chương trước
Chương sau
"Thông thường mà nói, phải vượt qua thiên kiếp mới có thể tiến vào cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát, thời gian mười nghìn năm gần như không thể trải qua nghìn kiếp, nhưng cũng không phải là không có một chút khả năng nào. Các vị dường như đã quên, có một môn phái gọi là Kiếp Tông. Tại Kiếp Tông có một Kiếp Trì, chỉ cần vào Kiếp Trì sẽ có kiếp nạn bất tận ập tới, muôn hình vạn trạng các loại, không cần nói đến mười nghìn năm, cho dù là trăm năm, chỉ cần thực lực đủ mạnh mẽ, liền có thể hoàn thành tích lũy nghìn kiếp trong Kiếp Trì đó, một lần đột phá tới cảnh giới Thiên Kiếp Siêu Thoát”, lão tổ Khôn Thất sờ râu, cười đáp.

“Không sai, Kiếp Tông, sao lại quên mất Kiếp Tông cơ chứ? Ha ha ha…”, lão tổ Bành Cửu cười ha hả, dáng vẻ sáng tỏ thông suốt.

“Kiếp Tông quả thực là một cơ hội, nhưng Kiếp Tông không dễ vào”, ánh mắt Cố Hoàng Sí lóe lên.


“Rất khó để tiến vào Kiếp Tông, nhưng nhóc Tô rốt cuộc cũng không phải là người bình thường, có cơ hội rất lớn đó”, lão tổ Khôn Thất an ủi.

Lúc này.

Bên trong kho tàng của nền văn minh Nam Khải.

Đôi mắt của Tô Minh nhìn thẳng tắp.

Anh đang nhìn chằm chằm vào một chiếc bình pha lê được đặt trên bệ da hươu ở phía trước bên trái của kho tàng.

Trong chiếc bình pha lê đó có một hạt to bằng ngón tay cái.

Hạt giống.

Đúng, là hạt giống.

Tô Minh rất chắc chắn, nhìn thoáng qua liền cảm nhận được đó là một hạt giống.

Hơn nữa còn không phải là một loại hạt giống bình thường.

“Nếu như cảm giác của mình không sai, hạt giống này dường như là hạt giống của cây thế giới”, Tô Minh trong lòng khẽ lẩm bẩm, có cảm giác đang nằm mơ.

Vận may đúng là tốt đến hoang đường!

Cây thế giới, Tô Minh anh có, vì cơ duyên may mắn nên giành được một cây thế giới.

Nhưng, cây thế giới chỉ có một gốc thôi sao? Rõ ràng không phải.

Các tầng trời đa dạng.

Nền văn minh cũng là bất tận.

Cây thế giới đương nhiên không thể chỉ có một cây.

Tuy nhiên, ngay cả khi không chỉ có một, nhưng có thể chắc chắn rằng cây thế giới cực kỳ quý hiếm.

Vô cùng hiếm gặp.

“Hạt giống của cây thế giới này có vẻ khá cao cấp”, Tô Minh lẩm bẩm, sợ rằng còn cao cấp hơn cả cây thế giới có trên người anh.

“Nếu có thể bồi dưỡng hạt giống này lớn lên, rồi dung hợp, e rằng sẽ có được thu hoạch cực lớn”, Tô Minh liếm môi vẻ thèm khát.

Công dụng của cây thế giới quá tuyệt vời.

Không nói đến những thứ khác, chỉ riêng lực sinh mệnh vô tận có lẽ đã trao cho Tô Minh thuộc tính gần như bất tử.

“Có thêm một cây thế giới nữa, sợ rằng mình có thể thực sự trường sinh bất lão, uy lực của thuật Sinh Mạng Lưu Phóng cũng được đẩy cao lên tới trình độ nghịch thiên rồi”, Tô Minh nghĩ thầm, không chút do dự cầm lấy hạt giống này.
Gieo trồng trong đan điền.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.