Mạnh hơn nền văn minh cấp ba không biết bao nhiêu lần.
“Tôi tên là Bùi Kình, là đạo tử đương nhiệm của Đạo Hằng tông”, ngay sau đó đạo tử Đạo Hằng tông đó lạnh nhạt, không cảm xúc mà giới thiệu, nhưng chính vẻ tùy ý thờ ơ, không cảm xúc đó khiến người khác không khỏi sinh ra sự kính cẩn sợ hãi, đây chính là đạo tử của nền văn minh cấp bốn đấy. Bẩm sinh đã cao quý, trời sinh đã ở trên cao, không ai cảm thấy sự kiêu ngạo của Bùi Kình khiến mọi người ghét, vì Bùi Kình xứng đáng như thế.
Tiếp đó, Bùi Kình lướt nhìn bên dưới, mắt nhìn đến Trần Chỉ Tình bên cạnh Nam Phượng Vân, ánh mắt sâu hõm, bỗng chốc hiện vẻ tham lam thèm khát, kinh ngạc và dục vọng không hề che giấu. Dung nhan của Trần Chỉ Tình quá xuất sắc, nghiêng nước nghiêng thành, hắn rất thích, nhất là vẻ lạnh nhạt, thờ ơ và ghét bỏ mọi thứ của Trần Chỉ Tình, thật khiến người ta có ý muốn chinh phục.
“Cô là Trần Chỉ Tình?”, Bùi Kình nói: “Tôi rất hài lòng”.
Ừm, hắn rất vừa ý với người vợ chưa cưới này.
Trần Chỉ Tình không lên tiếng, vẫn lạnh như băng.
“Chỉ Tình, còn không cảm ơn lời khen của đạo tử đi, ngây ra đó làm gì?”, Nam Phượng Vân quở trách, đáy lòng lại thầm vui mừng, Bùi Kình thích Chỉ Tình là được, ổn rồi, mọi chuyện đều ổn cả.
Trần Chỉ Tình vẫn im lặng không nói.
Sự kháng cự trong thầm lặng.
“Chỉ Tình, con…”, Nam Phượng Vân tức giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640947/chuong-2567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.