"Nhóc Nguyên Bảo, đừng có quậy, bổn viện trưởng nhận Tô Minh làm đệ tự là có lý do của ta", giọng nói của Cố Hoàng Sí chợt truyền tới.
Nguyên Bảo ngẩng đầu, hỏi: "Viện trưởng, lý do gì chứ?"
Vì là Nguyên Bảo chứ là người khác thì nào dám hỏi như vậy?
Phải nói rằng, tư chất và thực lực khủng bố ấy của Nguyên Bảo có thể xem như công chúa nhỏ của cả học viện Kỷ Nguyên, kiêu ngạo một chút cũng là điều bình thường.
"Lý do à...", Cố Hoàng Sí chần chờ một lát, rồi hỏi: "Nhóc Nguyên Bảo, con muốn nghe lời nói thật hay nói dối?"
"Nói thật", Nguyên Bảo không chút do dự đáp.
"Nói thật chính là bổn viện trưởng có yêu cầu rất cao với đệ tử, nhóc Nguyên Bảo, con rất giỏi, nhưng vẫn thua Tô Minh một chút", Cố Hoàng Sí nói thẳng.
"Người lừa con!", đôi mắt xinh đẹp của Nguyên Bảo không khỏi đỏ hoe.
Từ nhỏ, Nguyên Bảo cô ta đã chẳng kém gì ai.
Sau đó, cô ta cắn đôi môi đỏ, khí tức trên người bỗng dưng điên cuồng tăng lên...
Vốn dĩ, Nguyên Bảo là Thập Phương Siêu Thoát tầng hai, thoáng cái, đã trở thành tầng bốn.
Á đù!
Cả học viện đều im phăng phắc, ngay cả Cố Hoàng Sí cũng ngây người.
"Viện trưởng, Nguyên Bảo con không kém gì ai, vì vẫn luôn khiêm tốn, hừ hừ, sợ đả kích các sư huynh, sư tỷ, sử đệ, sư muội, nên mới cố ý che giấu cảnh giới", Nguyên Bảo khẽ giương cằm, trên gương mặt xinh đẹp tràn ngập vẻ kiêu ngạo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640888/chuong-2508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.