Nếu là chấp sự, cũng không không đến mức tôn trọng một đệ tử nội môn như vậy chứ!
Nhóm Lam Tuyết nào hiểu được, mấy người trung niên này đúng là chấp sự, nhưng chỉ là chấp sự viện tạp dịch của học viện Kỷ Nguyên mà thôi.
Học viện Kỷ Nguyên phân ra việc tạp dịch, ngoại viện, nội viện.
Mỗi một viện đều có chấp sự.
Gọi là chấp sự, thực tế cũng đề là học sinh ở mỗi viện, khi đến tuổi, thăng cấp không thành công thì sẽ trở thành chấp sự mà thôi, ví dụ như mấy người trung niên này, đã từng là học sinh của viện tạp dịch học viện Kỷ Nguyên, sau này, thăng cấp thành học sinh ngoại viện không thành công nên trở thành chấp sự viện tạp dịch, chỉ vậy mà thôi.
Đối với bọn họ mà nói, đệ tử nội môn Bàng Hoành lại giống như thiên quân!
Nào chỉ có kính cẩn?
Nói khó nghe chút, thì chỉ với một câu của Bàng Hoành, bọn họ cũng sẽ cam chịu đi chết.
“Các vị tiền bối, Bàng Hoành giết người đàn ông của tôi! Tôi, Lam tuyết, muốn nói cho ra nhẽ, bảo anh ta ra đây!”
Cô dồn hết sức lực để nói!
“Câm miệng! Đám lâu la từ đầu tới! Muốn chết sao!”. Một chấp sự trong đó chợt nói, ra tay mạnh mẽ.
Vung tay đã đánh mạnh một quyền.
Một quyền nhìn có vẻ đơn giản, dao động mạnh mẽ, lại đánh trũng cả một vùng không gian, một hố đen chết chóc đã xuất hiện.
Ở vị trí của mấy người Lam Tuyết thoáng chốc đã lung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640854/chuong-2474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.