Nói ra thì Tô Minh bồng bột quá nên phải trả giá, mà cái giá chắc là phải chết.
“Chàng trai! Bổn tọa nói là cậu không đấu lại bổn tọa mà cậu không tin, cũng không thừa nhận. Cậu nói là cậu muốn thử, bây giờ còn muốn thử nữa không?”, một giây sau Tiêu Quân rống lên, nói.
Tiếng rống còn thét ra kiếm khí.
Chém đứt hư không, như kiểu tiêu diệt hết hư không này đến hư không khác.
Quá khủng khiếp!
Lúc này Tiêu Quân sắc mặt đỏ ửng, đầy vẻ kiêu ngạo.
Bá đạo!
Chiếm ưu thế!
Như kiếm đạo thiên quân!
Như kiếm đạo cuồng tiên!
Ông ta ngẩng đầu lên nhìn Tô Minh giống như nhìn con kiến, ánh mắt đầy vẻ tàn nhẫn oán hận. Ông ta dùng Kiếm Đạo Thần Kiều, đây chính là tiêu hao căn cơ. Có thể nói, dùng đến nó thì võ đạo ở đời này sẽ bị ngừng lại.
Nhưng vẫn phải dùng đến.
Còn nếu không dùng thì ông ta chắc chắn, kể cả lấy hết những chiêu bài khác ra thì cũng chưa chắc đánh bại được Tô Minh.
Đến bước sinh tử thì vẫn phải lấy ra Kiếm Đạo Thần Kiều. Nếu đã như vậy thì chi bằng cứ lấy ra. Một bước chạm đến thì có thể giết chết Tô Minh trong tích tắc.
“Được lắm! Nói thử thì nhất định phải thử rồi”, trong lúc tất cả mọi người đều nghĩ Tô Minh toi đời rồi thì Tô Minh lại cười, nói. Sau đó…
“Xoẹt!”
Tô Minh giơ kiếm trong tay lên, kiếm rất nhẹ nhàng và ra tay theo kiểu tùy ý.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640822/chuong-2442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.