Quan trọng là…bà lão kia sinh ra sát ý rồi lại biến mất.
“Bà lão, bà rất may mắn, lúc nãy, sát ý của bà đột nhiên biến mất, cho nên bà mới có thể còn sống đến bây giờ”, Tô Minh vừa nói vừa bước lại gần bà lão Trầm Yên: “Nói ra thân phận của bản thân đi. Thân phận chân thật ấy. Tôi nghĩ, hẳn là bà hiểu được ý của tôi”.
Tô Minh bước trên không trung, đạp lên không gian đi đến trước người bà lão Trầm Yên, phía dưới, hàng trăm triệu người đang quan sát.
“Thế mà lại có người trốn trong hư không nhìn trộm? Tại sao bổn tọa lại…không phát hiện ra?”, Tiêu Quân thì thầm nói, ánh mắt ông ta không khỏi trở nên u ám, điều này thật đáng sợ, Tô Minh vậy mà có thể phát hiện ra được, trong khi ông ta thì không, điều này không phải là chứng minh cho việc thực lực của ông ta không bằng Tô Minh hay sao?
Trên thực tế, sau khi Tô Minh giết chết Tư Đồ Diên, tuy rằng Tiêu Quân đã nghi ngờ thực lực của mình không bằng Tô Minh, nhưng cũng chỉ là nghi ngờ như vậy thôi.
Dù sao thì ông ta còn có chuẩn bị một số thủ đoạn phía sau, ví dụ như, nơi này là Vô Lượng Kiếm Thành, ông ta có thể điều động phi cơ của Vô Lượng Kiếm Thành ở nơi này đến để tăng lực chiến đấu.
Nhưng lúc này, Tô Minh có thể thoải mái phát hiện ra trong hư không có người nhìn trộm, mà bản thân mình lại không nhìn ra, Tiêu Quân chỉ có thể nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640815/chuong-2435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.