Hóa thành một đạo phong mang.
Bồng bềnh.
Tung tóe.
Khóa chặt Tư Đồ Diên.
Kiếm nguyên?!
Những người có mặt ở đó, ngoại trừ Tống Cẩm Phồn đã biết sự thật rằng Tô Minh có kiếm nguyên ra, thì không một ai là không chấn động đến mức máu huyết đảo lộn, thần hồn kêu gào như xé rách.
Một thanh niên chưa đến 30 tuổi đã lĩnh ngộ được kiếm nguyên?
"Còn... còn là nhị đoạn?", Tiêu Quân suýt chút nữa là ngã nhào xuống đất, sợ đến mức mơ hồ mộng mị.
Bản thân ông ta chỉ có thể lĩnh ngộ được đến bán bộ kiếm nguyên... Bán bộ kiếm nguyên có thể nói là cách xa vạn dặm so với kiếm nguyên chân chính, càng chưa nói tới kiếm nguyên nhị đoạn.
Hơn nữa, ông ta rất chắc chắn, kiếm nguyên của Tô Minh là... là kiếm nguyên đặc thù trong truyền thuyết!
Thật sự phát điên mất!
Tiêu Quân vẫn luôn tự xưng là yêu nghiệt kiếm đạo, quả thực có tư cách để kiêu ngạo, nếu như kiếm đạo không khủng bố sao có thể trở thành thành chủ của Vô Lượng kiếm thành?!
Nhưng giờ phút này, trong đầu ông ta chỉ có một suy nghĩ - bản thân là phế vật kiếm đạo. Đúng vậy, so với Tô Minh, Tiêu Quân chính là kẻ bỏ đi trên kiếm đạo.
"Đây...", trong hư không, bà lão Trầm Yên chết lặng, hoàn toàn chết lặng, bà ta mơ hồ dao động suy nghĩ phải giết chết Tô Minh.
Mặc dù đó là kiếm nguyên nhị đoạn, nếu bà ta bằng lòng thi triển tất cả các loại thủ đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640808/chuong-2428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.