Thế nên.
Tư Đồ Diên đứng ra vô cùng hợp ý ông ta.
“Nhưng mà…”, sắc mặt Tống Cẩm Phồn thay đổi, cô ta không phải đồ ngốc, trong lòng có chút hoài nghi và sợ hãi, chẳng lẽ sư tôn cũng sinh lòng tham sao?
Tống Cẩm Phồn bàng hoàng, lo lắng, không nhịn được cầu nguyện cho Tiêu Nhược Dư sẽ đến nhanh hơn.
Đúng lúc này, nụ cười của Tư Đồ Diên càng nồng đậm hơn, thâm tình nhìn chằm chằm vào Tô Minh: “Cậu Tô, sao lại không nói gì? Chỉ là nhìn một chút thôi, lẽ nào cảm thấy tôi không đủ tư cách để nhìn kiếm Vô Lượng sao?”
Giống như đang nói đùa, lại như một câu hỏi.
Càng giống lời uy hiếp hơn.
Tuy nhiên.
Một giây sau.
Điều mà ai cũng không ngờ tới...
Tô Minh nhìn về phía Tư Đồ Diên bằng ánh mắt kì quái, kinh ngạc xen lẫn nghiêm túc nói: “Ầy, sao anh biết là tôi coi thường anh, cảm thấy anh không đủ tư cách xem kiếm Vô Lượng chứ? Anh cũng khá thông minh đấy”.
Câu nói này của Tô Minh rõ ràng khiến cho đám người có mặt ngạc nhiên không thôi, ngay sau đó họ chuyển tầm mắt tới Tư Đồ Diên.
Quả nhiên, vẻ mặt của Tư Đồ Diên nhanh chóng biến thành màu gan lợn.
Khó coi.
Tư Đồ Diên đã bao giờ bị sỉ nhục như vậy đâu.
Tống Cẩm Phồn không thể nhịn được cười, tất nhiên sau đó cô ta cũng lo lắng, một câu nói của Tô Minh đã thật sự đắc tội với Tư Đồ Diên rồi.
Mà chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640802/chuong-2422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.