Tống Cẩm Phồn bước đến bên cạnh Tiêu Quân, đè thấp giọng nói: “Sư tôn, anh Tô còn quá trẻ, cảnh giới võ đạo chỉ là Tiên Vương tầng chín, tuy rằng anh ấy có thể chiến đấu vượt cấp, thực lực vượt xa cảnh giới biểu hiện bên ngoài nhưng nếu phải đối mặt với Tiên Tổ, sợ rằng…”
Vừa nói, Tống Cẩm Phồn vừa chỉ vào hai người Trần Sắc cùng Tư Đồ Diên: “Nếu có người có ý xấu với anh ấy, muốn đoạt kiếm, sư tôn, người có thể… có thể giúp đỡ anh Tô không?”
“Cẩm Phồn, yên tâm đi, người đàn ông mà con yêu thích cũng được tính là một nửa thành viên của Vô Lượng kiếm thành”, Tiêu Quân gật đầu.
“Cảm ơn sư tôn”, Tống Cẩm Phồn thở phào nhẹ nhõm.
Cô nào đâu biết Tiêu Quân lòng lang dạ thú, nhưng che giấu vô cùng sâu.
Đúng lúc này.
“Cô Tống, chào cô, lần đầu gặp mặt”, Tư Đồ Diên vậy mà bước đến bên cạnh Tống Cẩm Phồn, nở một nụ cười tao nhã ôn hòa.
“Chào anh”, Tống Cẩm Phồn lùi lại nửa bước.
Khí chất con người của Tư Đồ Diên rất tốt, khiến ta như được tắm trong gió xuân, nhưng Tống Cẩm Phồn chỉ cảm thấy ánh mắt của hắn ta có nét thâm trầm không nói lên lời!
“Nói ra thì, chúng ta xém chút đã kết thành một đôi đó”, Tư Đồ Diên lại nói: “Với thiên phú của cô, nếu chúng ta kết thành đạo lữ, thì sợ rằng bây giờ cô cũng đã có thể tiến vào học viện Kỷ Nguyên, chúng ta cùng nhau vui vẻ tu luyện trong viện”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640793/chuong-2413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.