“Huyền Diễm Thiên Lan?”, Tô Minh có phần kinh ngạc, nhưng cũng chỉ có một chút ngạc nhiên chợt loé lên mà thôi.
“Đúng vậy! Huyền Diễm Thiên Lan!”, Tống Cẩm Phồn gật đầu thật mạnh: “Theo như lời vị lão tổ tông có được con mắt Thiên Tầm kia thì Huyền Diễm Thiên Lan này vốn là người mang Hồng Mông Thể, tương lai có tiềm lực tiến lên nền văn minh cấp ba, cấp bốn”.
Tô Minh chỉ khẽ cười, nhưng, sâu trong nụ cười lại là sát ý.
Sâu trong đáy lòng Tô Minh, Huyền Diễm Thiên Lan đã nằm trong danh sách phải giết chết rồi!
Cho dù cô ta có thiên phú hay có thể chất gì thì sao? Thậm chí, càng có thiên phú có thể chất, thì càng nên chết sớm, dù sao còn tồn tại cùng chính là sự đe doạ.
Tống Cẩm Phồn còn muốn nói Huyền Diễm Thiên Lan gì gì nữa, nhưng còn chưa nói tiếp, đột nhiên chú đưa tin của cô ta vang lên âm thanh kỳ lạ.
Sau đó…
Sắc mặt Tống Cẩm Phồn trở nên là thường.
“Sao vậy?”, Tô Minh hỏi.
“Chồng à, Huyền Diễm Thiên Lan lại… Lại đến được Vô Lượng kiếm thành rồi, là chủ động đến”. Tô Cẩm Phồn không biết phải nói gì, há chẳng phải là, nhiệm vụ của bản thân đã thất bại rồi sao?
Hơn nữa, còn là thất bại mà bản thân cũng không hiểu rõ.
Từ khi cô ta nhận nhiệm vụ sư tôn giao cho, mỗi thời khắc, tính toán đâu ra đó cũng chưa đến mười ngày… Bình thường, kỳ hạn của mỗi một nhiệm vụ, có thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640773/chuong-2393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.