Đặc biệt là kiếm ý của Cẩm Phồn.
Đỉnh phong cửu đoạn?
Hơn nữa còn nắm vững mười loại kiếm ý đặc biệt?
Có phần dũng mãnh!
Nếu không có ngục tù kiếm trận giúp cảnh giới của anh tăng vọt, thì sợ rằng kiếm ý cửu đoạn của anh cũng không thể bằng Cẩm Phồn.
Ngoài ra, tính cách một lời không hợp liền quyết đoán chém giết này của Cẩm Phồn cũng khiến anh phải giật mình ngỡ ngàng, bởi khi còn ở Trái Đất, e rằng cô là người đơn thuần, dễ thương, lương thiện cũng như ngốc nghếch trong mấy người phụ nữ.
Ai có thể ngờ tới…
Tô Minh làm sao mà biết được? Sự sát phạt quả quyết này của Tống Cẩm Phồn cũng chỉ vì nguyên nhân mấy người Hạ Sơn Thương đã động tới điểm mấu chốt của cô, điểm mấu chốt ấy chính là Tô Minh anh!
Tại ngày thường, cô quả thực là dáng vẻ ngây thơ, hiền lành và ngờ nghệch kia.
“Ông xã…”, ngay sau đó, Tống Cẩm Phồn sải chân một bước, tiên tắc lót đường, không gian rộng mở, cô phấn khích như một người vợ mười năm không gặp, rồi bỗng nhiên người chồng đột ngột trở lại, nước mắt tràn mi thấm ướt hai gò má, bước chân gấp gáp, dang rộng hai tay, lao thẳng về phía Tô Minh.
Trong phút chốc đã tới trước người anh.
Ôm chầm lấy anh, gắt gao giữ chặt.
Hô hấp dồn dập.
Hơi thở quen thuộc.
“Ông xã, em nhớ anh lắm, Cẩm Phồn còn tưởng rằng sẽ không bao giờ được gặp lại anh nữa… hu hu hu…”, Tống Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640769/chuong-2389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.