Chương trước
Chương sau
“Ù!”, kiếm ý kiếm âm.

Tô Minh giơ ngón tay lên, chính là một đường kiếm ý kiếm âm, cộng hưởng với ngục tù kiếm trận ở phía trước…

Đây là một cách thăm dò, giống như dùng máy dò đi dò thử mọi thứ.


Nhưng lúc này sắc mặt Tô Minh tái nhợt, khóe miệng có máu tươi, không ngờ bị nuốt ngược lại.

Cũng may là có kiếm tâm, có kho tàng huyết mạch, vết thương ban nãy được hồi phục ngay lập tức. Nhưng Tô Minh vẫn thấy khó thở, vẫn thấy chấn động.

Kiếm ý Cửu Đoạn đỉnh phong còn là Thiên Vẫn Kiếm ý đặc biệt đều không đủ tư cách để thăm dò kiếm ý trong mỗi cây kiếm trụ trong ngục tù kiếm trận này?

Quá đáng sợ!

“Theo như ký ức võ đạo ở kiếp trước, kiếm ý sau khi lên được Cửu Đoạn thì ngưng tụ thành kiếm nguyên. Kiếm nguyên cũng có Cửu Đoạn. Trong kiếm trụ trước mặt có kiếm nguyên, tuyệt đối không phải là loại đơn giản, không khéo lại là kiếm nguyên Nhị Đoạn”, Tô Minh phán đoán.

Trên kiếm ý Cửu Đoạn lại có thể đột phá, đó chính là kiếm nguyên.

Tất nhiên kiếm nguyên phải mạnh hơn kiếm ý rất nhiều lần…

Về bản chất thì kiếm nguyên và kiếm ý là một hệ thống kiếm đạo. Giống như một người chạy bộ, một người lái xe. Chạy càng nhanh nhưng cũng khó mà so được với ô tô. Kiếm ý Cửu Đoạn như một người chạy bộ 100 mét trong 9 giây, đây đã là cực hạn rồi. Nhưng cực hạn cũng chỉ có hơn 9 giây. Còn kiếm nguyên giống như lái xe, tùy ý cũng có thể lái 100 mét trong 5 hoặc 6 giây. Thậm chí, kiếm nguyên đẳng cấp kể cả là Nhất Đoạn thì cũng giống như lái xe đẳng cấp, lái 100 mét thì cũng chỉ cần 3 giây, thậm chí 2 giây là xong.

Vì vậy, độ mạnh của kiếm nguyên là thứ mà kiếm ý không thể so được.

Một khi lĩnh ngộ được kiếm nguyên, tu luyện được kiếm nguyên, kiếm đạo hiển thần, kiếm đạo pháp tương, kiếm đạo bất diệt thể trong truyền thuyết thì đều có thể thử tu luyện. Nói tóm lại, một khi lĩnh ngộ được kiếm nguyên thì nền văn minh cấp hai không thể chứa nổi, chí ít cũng phải từ nền văn minh cấp ba.

Ban nãy Tô Minh thử thăm dò kiếm trụ trong ngục tù kiếm trận trước mặt, và anh đã có chuẩn bị sẵn tâm lý. Nhưng nào ngờ vẫn đánh giá thấp. Kiếm ý ở trong những kiếm trụ này căn bản không phải là kiếm ý, thật sự là kiếm nguyên, hơn nữa chí ít còn là kiếm nguyên Nhị Đoạn.

“Ha ha… Thằng khốn! Cảm thấy thế nào? Đúng là không biết lượng sức mình”, nhìn thấy Tô Minh bị nuốt trọn ngược lại, tiếng cười của lão tổ Hoang Diệm càng lớn hơn. Ông ta cảm thấy rất vui sướng. Tất nhiên, từ tận đáy lòng cũng có chút thất vọng và tiếc nuối. Nói cho cùng thì ông ta vẫn hy vọng có kỳ tích xảy ra. Ngộ nhỡ Tô Minh thật sự làm được thì chẳng phải là ông ta có thể thoát ra sao? Tiếc rằng thế gian này làm sao có nhiều kỳ tích xuất hiện đến thế?

Tô Minh không lên tiếng.

Đồng thời lúc này…

Ở trên không trung, trên bầu trời của nền văn minh chết Hoang Diễm đột nhiên xuất hiện…

Từng đường kiếm bay hiếm thấy sắc bén, chí ít cũng phải ở cấp bậc tổ khí sơ kỳ đột nhiên giáng xuống.

Trên kiếm bay đó có người.

Những người này đều là kiếm tu.

Trong chớp mắt có khoảng hơn trăm…

Những kiếm tu này không hề yếu, phải nói là vô cùng mạnh.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.