"Ầm, ầm, ầm, ầm...", trên nền văn minh chết Hoang Diệm, biển dung nham vốn đã điên cuồng cuộn trào, giờ nào chỉ là đáng sợ hơn gấp mười lần!
Hết đợt này đến đợt khác, điên cuồng đến khó tin, mỗi một con sóng đều cao cả trăm ngàn mét, thậm chí là hơn. Nếu không phải vì xung quanh nền văn minh chết Hoang Diệm có khe hở đứt gãy địa tầng hư không và hàng triệu trận pháp giam giữ ngăn cản thì những con sóng dung nham kia đã dâng lên tận hư không...
Hàng ngàn thiên tài yêu nghiệt đứng trên hư không lúc này chỉ có thể nâng cao vị trí ‘xem kịch’ của mình. Sắc mặt ai nấy đều trắng bệch, vô cùng kinh hãi. Dòng nham thạch bùng phát đúng là quá khủng khiếp. Đừng nói là chạm vào nó, ngay cả đứng gần nền văn minh chết Hoang Diễm một chút cũng như bị khí tức thiêu đốt của ngọn lửa và khí tức ăn mòn của nó làm cháy cả nội tạng.
Đồng thời lúc này, có thể nhìn thấy rõ…
“Xoẹt, xoẹt, xoẹt…”, bia Huyền Diệu có sức phòng ngự tuyệt đối xung quanh Tô Minh gầm rú một tiếng rồi xuất hiện vô số vết nứt kéo dài trên thân bia.
Xem ra, bia Huyền Diệu có thể bị nham thạch màu đen vô tận nuốt trọn bất cứ lúc nào.
Bia Huyền Diệu không ngừng rung lắc như sắp vỡ tung.
Lúc này hàng ngàn ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Tô Minh, có cả sự mong đợi và căng thẳng. lúc này không thể nghịch thiên nữa chăng? Thích thật! Nhìn Tô Minh hết lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640741/chuong-2361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.